Bút ai họa nên muôn ngàn hoa trên nền sứ thân bình
Mẫu đơn đẹp như ai điểm trang, từng cánh hoa mong manh
Mùi đàn hương thoáng qua để ta thấu hiểu tâm ý ai
Nét bút lướt nhanh theo tay ta sao chợt đứng yên
Sắc men phủ lên trên nền tranh bao hàm ý ẩn tàng
Mà nụ cười ai như nụ hoa chớm hé khi ban mai
Bao làn hương sắc theo sương tan bay dần đến nơi nao rời xa nơi ta
Chorus: Nắng sớm mong cơn mưa phùn còn ta nhớ mong người
Khói bếp lan trong bóng chiều hoài vương vấn bên sông
Từng dòng thư pháp viết trên nền sứ mang theo tâm tư
Là ta phục bút chờ người đến kiếp sau
Nắng sớm mong cơn mưa phùn còn ta nhớ mong người
Vớt ánh trăng trong đáy hồ mà thấy trước u hoài
Đẹp tựa thanh hoa sứ cho dù đến trăm năm chẳng tàn
Là mắt ai đang cười
Khéo thay hình cá chép màu xanh trên nền sứ ngọc ngà
Bút ta phỏng theo nét người xưa, lòng nhớ mong tương tư
Người đã chôn giấu bí mật kia trong lò gốm bấy lâu
Có tiếng khẽ như kim thêu rơi trên mặt đất
Kiếp duyên trời se ta thành đôi muôn đời chẳng đổi dời
Một lần dạo qua nơi phồn hoa chốn Giang Nam gặp người
Trên nền tranh dáng ai kiêu sa mỗi đường nét như ghi tạc trong tim ta
Chorus: Nắng sớm mong cơn mưa phùn còn ta nhớ mong người
Khói bếp lan trong bóng chiều hoài vương vấn bên sông
Từng dòng thư pháp viết trên nền sứ mang theo tâm tư
Là ta phục bút chờ người đến kiếp sau
Nắng sớm mong cơn mưa phùn còn ta nhớ mong người
Vớt ánh trăng trong đáy hồ mà thấy trước u hoài
Đẹp tựa thanh hoa sứ cho dù đến trăm năm chẳng tàn
Là mắt ai đang cười
Nắng sớm mong cơn mưa phùn còn ta nhớ mong người
Khói bếp lan trong bóng chiều hoài vương vấn bên sông
Từng dòng thư pháp viết trên nền sứ mang theo tâm tư
Là ta phục bút chờ người đến kiếp sau
Nắng sớm mong cơn mưa phùn còn ta nhớ mong người
Vớt ánh trăng trong đáy hồ mà thấy trước u hoài
Đẹp tựa thanh hoa sứ cho dù đến trăm năm chẳng tàn
Là mắt ai đang cười