Cô tư ơi lòng thương cô giờ vỡ tan
Cô bước theo chồng
Bỏ lại những kỷ niệm ôi đành mang
Biết làm sao khi tôi vẫn đợi
Cô tình này lại dở gian
Cô đi 3 năm trở lại
Tấm thiệp hồng tôi thở than
Giờ thì tôi khóc một mình
Nhìn theo cô lòng này đau thắc
Bởi tình mình còn gì đâu
Chỉ còn mình tôi đau như dao cắt
Lục bình nó vẫn còn trôi
Tại sao tôi lẽ lôi một mình
Tôi đem hết cả tâm tình
Để không nhớ về cuộc tình mình
Giờ còn mình tôi bên sông
Không còn dáng em yêu kiều
Con sáo bay qua đậu lại
Chỉ biết nhìn không cắt tiếng kêu
Chắc sáo đang nhớ về ai
Nhìn xa xa về những buổi chiều
Nhớ về những kỷ niệm
Khi 2 đứa mới nói câu yêu
Chắc bay giờ cô đã quên
Cô vội bước theo người ta
Không còn cô tư ngày xưa
Ngồi cùng tôi vừa hát vừa ca
Lòng cô cùng vội thay
Đổi thì tôi không còn là gì cả
Chắc là do tôi nghèo
Nên duyên mình giờ tan rã
Buông dây tơ em đi bỏ lại
Sau lưng là cánh đồng
Mong anh hiểu em còn gia đình
Tương lai phía trước đầy ánh hồng
Hãy quên câu hò ngân nga
Nơi bến sông những đêm trăng sáng
Buông mối duyên dang dở này
Đi anh sẽ quên được em
Theo năm tháng
Người đời họ oán trách em
Cũng chẳng sao đâu chỉ mong anh hiểu
Em nói thương anh là thật
Nhưng em còn phải làm tròn chữ hiếu
Người đời họ oán trách em
Cũng chẳng sao đâu chỉ mong anh hiểu
Em nói thương anh là thật
Nhưng em còn phải làm tròn chữ hiếu
Tôi nhìn anh đây tôi cũng thấy thương
Nhưng cũng chẳng biết làm gì hơn
Bởi anh nghèo tiền nhưng lại giàu tình
Thì cũng phải chịu cảnh cô đơn
Cứ mỗi buổi chiều tôi lại thấy anh
Ngồi ngoài bờ đê buồn hiu quạnh
Không hiểu tại sao anh tự dài vò
Bản thân bởi người không yêu anh
Ngày mai đám cưới cô rồi
Rạp cưới linh đình ngay giữa xóm
Còn anh thì vẫn ngồi đây
Vẫn tay cầm chiếc nhẫn tròn
Vẫn cứ lầm lì vẫn không từ bỏ
Người con gái sắp lên xe hoa
Vẫn muốn cô ay sẽ là vợ anh
Nhưng không thay đổi được gì cả
Anh ơi anh có biết không
Cô ấy lấy người chồng giàu có
Sính lễ anh ta mang qua toàn là
Những thứ đồ đắt đỏ
Bởi vậy một túp lều tranh hai quả
Tim vàng thực sự chả có đâu
Đừng có mơ mộng rồi lại
Không thành để rồi
Hai ta chẳng có nhau
Để giờ đây đứng trước hôn lễ
Anh nhìn cô uống rượu giao môi
Và cùng người khác
Trao nhau nhẫn cưới
Còn anh chỉ biết cười mà thôi
Cô bước lên xe xe dần lăng bánh
Đã đưa cô xa chốn thôn quê
Sáo bay sang sông cô đi theo chồng
Chỉ còn lại tôi dưới sông quê
Buông dây tơ em đi bỏ lại
Sau lưng là cánh đồng
Mong anh hiểu em còn gia đình
Tương lai phía trước đầy ánh hồng
Hãy quên câu hò ngân nga
Nơi bến sông những đêm trăng sáng
Buông mối duyên dang dở này
Đi anh sẽ quên được em
Theo năm tháng
Người đời họ oán trách em
Cũng chẳng sao đâu chỉ mong anh hiểu
Em nói thương anh là thật
Nhưng em còn phải làm tròn chữ hiếu
Người đời họ oán trách em
Cũng chẳng sao đâu chỉ mong anh hiểu
Em nói thương anh là thật
Nhưng em còn phải làm tròn chữ hiếu