Lyric: Ếch_Ộp
Ver 1 :
Một năm nào đó người sẽ quên mất, cả họ và tên anh
Quên luôn cả ngày sinh nhật, hai đứa nghèo không tiền mua bánh
Quên cả quán cóc lề đường từng dãi phố mình đèo nhau đi
Quên luôn những ngày đỏ mặt, anh không tới người đành lau mi
Sau khi chia tay ngã đường em chọn trải dài có nắng và hoa
Phần thua anh sẵn sàng chọn việc anh còn là đắn là đo
Nói là mình lo nhưng vẫn biết là khó
Có là vì nhau nhưng mình nhắc lại tức
Sức mình thì trâu nhưng lại quá là bực
Tức vì còn thương nên vẫn còn hặm hực
Em đã quên đi tất cả những lời nói
Trong thời gian đó ai đã bảo tôi chứng minh
Phía sau còn bao lời mời gọi khi mà tôi nói đến làm ai phải đứng nhìn
Khi yêu hai ta đã nói gì dù có sóng gió cũng không hề hấn gì
Vậy giờ ai bỏ tôi ra đi khi mà ta đã từng xem nhau là một tri kỉ
Và anh đã từng rất thương em nhưng giờ không có nghĩa là sẽ mãi bên em
Anh đã từng rất là yêu em nhưng giờ có người khác đã đến gọi tên em
Và anh đã từng mất niềm tin bởi vì nhiều cuộc tình đã san sẻ trước đó
Và anh đã trao cả con tim mà giờ em là người hất hủi nó
Mel :
Sao em quên đi anh, tình yêu em sao phai nhanh
Có những nỗi đau mà em nào đau thấu hiểu
Em có nhớ anh không?
Sau bao đêm đợi mong cũng chỉ vì anh đã yêu thật lòng
Và em có nhớ lời nói, những chiếc hôn mà ta đã trao
Anh không tin là ta mới đã mà xa nhau, chẳng thể tin em muốn quên anh
Ver 2 :
Anh ta sẽ là người thay thế, thay cả việc anh chăm sóc em
Hãy cứ mỉm cười giống như ngày trước hai mình hẹn hò nơi quán quen
Phận tơ hồng rong rủi theo anh dãi dầm bao nhiêu ngày nắng mưa
Em đáng được bình yên bên họ thay vì bên anh ngày nắng chứa
Anh chẳng có gì ngoài chân thành nhưng từ đâu anh quên mất
Quên cả ngày em ruồng bỏ anh món quà đầu tiên em đem vứt
Chúc mừng em đó vì đã kiếm được người khác để sánh vai
Còn anh thì sao cũng được vì anh đã quen dần với đắng cay
Anh không mang lại những gì em có
Sau tất cả những lần em nhắc chuyện tương lai
Ngoài kia họ cho em sung túc bên anh hằng đêm chỉ có tiếng thở dài
Ngoài kia với em là điểm tựa, còn anh với em là lời hứa
Ngoài kia với em là chổ dựa, còn anh với em hiện tại là chuyện xưa
Nhắc đến làm gì khi bên đó bên này chẳng còn chung lối đi
Đưa em về nơi con hẻm nhỏ cũng là lần cuối lau khóe mi
An yên em nhé vì em đã tìm được một người tốt hơn anh
Quãng đường còn lại anh đã quên lối quên cả hình ảnh em với anh
Mel :
Sao em quên đi anh một người mà em từng rất thân quen
Sao con tim lại đem trao ai bỏ lại anh trái tim khờ dại
Bàn tay anh đã níu giữ nhiều lần, vậy tại sao lại chẳng thể ở bên
Đã cố gắng thật nhiều làm em vui thật nhiều
Nhưng muốn quên thì em cũng quên
Ver 3 :
Quên bao ký ức mặc sức rời đi không lời chào
Bỏ lại anh cả mớ hổn loạn đặt bút mà ghi hết đời nào?
Thành phố buồn còn nhắc tên em sau ngày xuân anh trở lại
Có lẽ chỉ còn kỷ niệm chênh vênh em quên anh nhớ mãi
Em có thường hay, nhớ về những con đường mà 2 ta thường qua
Có hay ghé lại nơi quán cũ, mặc dù là khoảng cách nơi em quãng đường xa
Đừng quên nơi mưa ghé tạm trú, hay ghế đá công viên hai ta gọi là nhà
Tất cả cũng chỉ là thời gian thôi tất cả kỷ niệm em quên rồi…
Sau bao nhiêu chuyện buồn ở trên đời
Điều khiến anh ngã quỵ là để em lãng quên
Anh tất bật với tình yêu mù quáng, nhưng khi từ bỏ anh lại không cản em
Để giờ xa nhau anh biết mình nhớ, nhìn ta bước qua kẻ vui người chờ
Em bỏ quên anh chưa anh biết là có
Làm sao để gặp lại em cùng mỉm cười giờ
Sau anh người mới có lẽ em sẽ cười vui
Làm đau anh nhiều quá, ngay cả cảm xúc em lười bôi
Quên anh có lẽ trên môi em mỉm cười rồi
Và quên anh một cách thật đẹp em nhé người ơi
Mel :
Sao em quên đi anh, tình yêu em sao phai nhanh
Có những nỗi đau mà em nào đau thấu hiểu
Em có nhớ anh không? sau bao đêm đợi mong
Cũng chỉ vì anh đã yêu thật lòng
Và em có nhớ lời nói, những chiếc hôn mà ta đã trao
Anh không tin là ta mới đã mà xa nhau, chẳng thể tin em muốn quên anh
Ver 4 :
Miệng nói là đã quên, nhưng tâm tại sao… vẫn còn cố nhớ
Khoảnh khắc bao năm kề bên, cố gắng xây dựng giờ lại đổ vỡ
Trách anh hay là trách em, “đừng trách duyên trách phận, trách tội ông trời”
Lòng người đổi thay nhanh sớm hay muộn đó là vốn dĩ của cuộc đời
Em lấy đi hết tất cả, bỏ lại con tim yếu ớt này chịu đựng
Hành trang em mang là sự vô tâm vô tình đi thẳng chẳng quay lưng
Lủi thủi cúi mặt đứng nhìn ờ buồn lắm, tay chân bủn rủn thì làm được gì
Một người khi đã muốn đi, 1000 cách và 100 lý do họ không suy nghĩ
Ai đã từng nói sẽ không buông tay ra và nắm chặt đi hết đoạn đường dài
Ai đã từng nói sẽ không xa 2 ta cố gắng vượt qua mọi chướng ngại
Ai không ai không khác, đó là người lạ và người lạ mà tôi từng yêu
Người lạ của hiện tại, sẽ là người dưng sau này mà tôi đã từng hiểu
Em như 1 bộ máy đã được cấu tạo “đầy bộ nhớ thì sẽ delete”
Nên bây giờ em không nhớ gì hết
Dù có trăm kỷ niệm vẫn luôn nhạt nhẽo và mờ phai
Tháng 2 có ngày đặc biệt, những người đặc biệt họ sẽ bên nhau
Với anh là tháng “cách biệt” vì mình vĩnh viễn chẳng còn nhớ tên nhau”
Mel :
Sao em quên đi anh một người mà em từng rất thân quen
Sao con tim lại đem trao ai bỏ lại anh trái tim khờ dại
Bàn tay anh đã níu giữ nhiều lần, vậy tại sao lại chẳng thể ở bên
Đã cố gắng thật nhiều làm em vui thật nhiều
Nhưng muốn quên thì em cũng quên
Em đã xa, bàn tay của anh, em chỉ muốn ở bên người khác thôi mà
Em đừng đi đôi bờ mi này hoen, anh chỉ thầm cầu mong em đừng quên anh
Một nơi nào khác chúng ta sẽ lại có nhau anh ước như vậy
Em đừng bước vội đi, anh còn muốn gặp em, thật sự anh rất nhớ em.