Lối
Chuyến xe đò chợ lớn Long An
Đã đông khách nhưng chưa rời bến
Một cô gái mù lòa bước đến
Cất tiếng rao mời vé số chiều nay
Phụng hoàng
Em không thấy gì nhưng em cố nhìn vào những hàng ghế trên.....xe
Như để tìm ra những tấm lòng nhân ái
Thương cho cảnh đời con gái
Phải chịu tật nguyền trong kiếp sống mù đui
Mái tóc huyền đen
Nắng nhuộm mưa chang sương gió dập dùi
Tấm áo bà ba đã nhiều miếng vá
Chiếc nón bung vành cây gậy trúc héo khô
Ai cũng nhìn em
Với sự cảm thông qua những tiếng rao mời
Lẳng lặng người đi không nói một lời
Sâu kính trong tim làm sao hiểu được
Ai đã nghĩ gì ai đã xót thương
Kiếp sống khó khăn của người tàn tật
Để mua giùm em tờ vé số gọi là
Dù rủi hay mai cũng tình nghĩa vậy mà
Vọng cổ
Em cất tiếng rao như hào lẫn nổi đau từ đôi hố mắt, ánh sáng trong em muôn đời lịm tắt chỉ còn hàng mi cong như quặn thắt nổi đau …..buồn .
1/ Ai cũng có những ước mơ trong cuộc đời thường .
Nhìn những vết nhăn trên vầng trán rộng, tôi biết em bây giờ cũng mười chín đôi mươi .
Nhưng sống gió cuộc đời chắc đã cuốn trôi, em gầy guộc như cành khô nắng cháy .
Em đâu biết gì hương sắc của trần gian, khi những ngón tay mòn chỉ biết lần mò trên từng tờ vé số.
2/ Người ta sinh ra là nhờ đôi mắt nhưng tại vì đâu đôi mắt em lại không còn.
Bởi tạo hoá bất công hay là những tai biến khôn lường.
Đời con gái đã biến thành tăm tối chỉ có đêm dài chẳng có ngày vui.
Trên bến xe này trăm chuyến ngược xuôi, em đã gặp được bao nhiêu tấm lòng nhân ái.
Em bán rồi thôi chắc gì em thấy những gương mặt con người để nhớ để quên.
Lối
Và trên xe khi đã có người mua số.
Là hình như ai cũng sẵn lòng mua.
Không biết họ muốn làm việc nghĩa?
Hay vô tình, họ đã rủ nhau vào cuộc ăn thua.
Nên ai cũng chọn riêng cho mình vé trúng.
Tôi đâu hiểu thế nào là sai, đúng?
Kết quả chiều nay mới là câu trả lời
Tôi chỉ thầm thương cho một kiếp người
Đời bạc phận, lại mang cho người niềm hy vọng
Vọng cổ
Tôi vốn không quen với trò may rủi. Ngày tháng bon chen, cuộc đời đeo đuổi, thất bại, thành công là do ở nơi …. mình.
5/ Thì có nghĩa gì đâu những con số vô tri, vô giác, vô hình.
Chỉ phó mặc cho những vòng quay định mệnh, để bao người thầm cầu khẩn, vái van.
Sao gặp em rồi lòng bỗng miên man? Tôi xin nguyện mua cả những vé thừa, vé cặn.
Nếu chiều nay đã có bao nhiêu người may mắn,thì cưộc đời em vẫn tâm tối đui mù.
6/ Ơi cô gái mù bán vé số chiều nay, với ít ỏi tiền lời cũng vui đời để sống .
Chớ nào với tiền muôn, bạc đống mới đủ đầy hạnh phúc riêng tư.
Em đâu còn gì ngoài ước mơ ,đã gửi trọn vào từng tờ vé số.
Cho những ai còn biết thương người nghèo khổ, có được niềm may mắn trong đời .
Tiếng xe đò đã chuyển bánh từ lâu
Tôi vẫn miên man thương một cuộc đồi tăm tối
Thành phố thênh thang muôn đường, vạn lối
không biết đêm ngày, em sẽ về đâu?