Ôi thích thay, trăm hồng muôn sắc,
toại lòng ta.
Tranh mỹ nhân vang rền muôn thuở,
danh lừng a.
Thay quyền vua nắm ngôi triều ca,
ưng hoàng gia Tắc Thiên tài ba,
Khiến cho mình cảm mến, nữ nhi như bà ta
ai nào qua.
Em thoáng trông kia hình ai đó,
em đẹp quá,
in hãy cho em nhìn qua thử,
chị họa hình ai.
Khen tài trên tỷ nương nào sai,
trông màu pha sắc hoa như rồng bay,
mới trông thì inh lắm,
rõ ra.. nhìn em... lạ lùng thay...
ĐHQ Minh Tâm Rỉ Máu
AT: Nàng gieo hờn oán,
muôn dân tủi buồn Nguyên Bang nát tan.
dâng ngàn sớ,
Anh Tôn ngỡ ngàng cung loan khó an.
Phần Nghiêm Thân,
quyết tâm vượt núi băng sông
để tìm thảo am.
Thỉnh vua cha,
Thái Thượng Hoàng nghị án.
PG: Vương hoàng hỡi
Nguyên bang ai là minh quân chí tôn.
Trao triều chính,
Phi Giao má đào thay vua giữ ngôi.
Là thần tôi
lý đâu học thói vô tâm
phản loàn nước non,
ấn vua ban chẳng tha phường tà gian
AT: Ái khanh ơi, ót a lệ tuôn rơi.
Chữ trung can, hiếu ân lòng đeo đẳng
PG: Muốn cho yên nước non hòa nơi nơi,
trừ gian thần, luật nước không vị thân
AT: Kia hồi trống
vang lên đón chờ hai ta đến nơi,
công đồng sẵn
Anh Tôn rối bời tâm tư nát.. tan
PG: Người không thương, cớ sao mình
phải tư lương cảm hoài vấn vương
AT: Hỡi Phi Giao!
Nên khép mình là hơn.
PG: Đừng quân vương chớ nên thương tình
thiếp cam lụy mình đừng phiền than chi,
hãy nên tha em tội này
AT: Ta nhìn ai lòng đau
bởi gây hờn oán
nên nay phải vươn đọa đày.
Trẫm qùy giữa triều cương
các khanh dùm thương
mà tha thứ Phi Giao nàng
khắc sâu ân vàng ngàn đời không phai
HND: Cúi đầu in thứ tha,
lầm lỡ ra vì oan trái,
hồng nhan như nhau,
lòng nỡ đâu gây điều sầu đau
Mong thánh quân nghe lời phân,
Hùng gia tuy phải sầu khổ,
mang nghĩa nhân họ Hoàng liều thân
HHH: Ngày nay chúng tôi tồn sinh,
Phi Giao dẫu gieo thương buồn
nhưng song thân nàng trọn đời trung can.