•»»❂(づ︶︿︶)づ❂««•
Một màu trắng xóa,
màn đêm buông nhạt nhòa ....
Nơi con phố xa.
Con hẻm nhỏ heo hắt,
mờ bóng gót chân bê tha.
Một mình tôi trong cơn say,
lao vào u mê sa đọa.
Làn khói trắng khiến đôi mắt
như mù lòa ... ảo giác cay đắng
nào gợi lại trong tôi
hình bóng một người mẹ già
Một cộng đồng xã hội.
Không lúc nào lánh xa ...
những sự động viên vỗ về
nuôi tôi bao tháng ngày qua ... ...
Đã bao lâu rồi
Tôi không nhớ chi ...
Đã bao năm rồi
Tôi chìm trong cuồng si.
chỉ vì bao lời đường mật
miệng đời dụ dỗ ...
Một phút bồng bột thiếu nghị lực
Tôi đã đánh mất con người ...
Giờ đây tôi không còn
dám đối diện với mặt trời
ôm màn đêm một lối
Góc phố tồi tàn
không người qua lại
dành cho một mình tôi
chỉ mình tôi mà thôi .
thân xác dày vò
Tôi đang tự giết tôi
ngày qua ngày
Tôi đang tự giết chính tôi ..
Nếu như được sống lần thứ hai
Tôi muốn sống huớng đến ngày mai .
sống để tồn tại
sống trong vòng tay của cộng đồng !!!
sống để tâm hồn mở rộng
nhin cuộc sống mênh mông ....
tuyệt vời một màu hồng .... !!
hi vọng đời ko chỉ là
Hư không ....
Cái chết trắng
Sao reo rắc quanh đây
bao nỗi cay đắng biết bao giờ nguôi ?
Lệ trên mắt ai nghẹn rơi ...
Xót thương thân xác tôi rã rời ...
Trót sa vào vòng xóay cám dỗ,
cuộc đời ...
Không vòng tay ai giúp tôi
ra khỏi bóng tối ...
Lối thóat nào cho toi
Mong một ngày mai
Vươn tới muôn ánh sáng diệu kì ..
Giã từ bao đam mê cuồng si.
Thực tế đau thương này sẽ
tan biến đi..
Tôi sẽ đối mặt với số phận..
Hi vong sẽ thấy được
mùa xuân..xuân về.
Hàng chục vết kim
Xuyên qua da xót thịt..
Giọt máu đào
Nỗi đau mẹ sinh ra ...
Rỉ trên tay ...
Mưa vẫn rơi nhạt nhòa ....
Tôi đang đánh mất lí tri'
Tôi đang đánh mất giá trị
Đích thực của một con Người ...
Tôi đang tự xa lánh xã hội ...
Trên khuôn mặt tôi,
đã không còn quen,
những nụ cười thân tàn ma dại
Tuổi thanh xuân của tôi
Nay đâu còn nữa
Ma túy kia gây nên
Bao đau thương tai ương
Và một lần nữa
Hãy cố gượng dậy
Phải đánh gục nó
Một lần nữa vuợt lên số phận mình....
Tôi luôn Mong
Các bạn trẻ sẽ nói không
Với ma túy
Những màu trắng mang thuơng đau
sẽ không bao giờ còn tồn tại
Những con người lầm lỡ
sẽ được Đức Tin cứu vớt
Trở về như lúc họ
Đã từng được sinh ra......
Một mơ Ước nhỏ
Quên đi cám dỗ cuộc đời ..
Đam mê níu kéo gọi mời ...
Tìm một ánh dương sáng ngời
Để luôn mơ ước ....
Niềm tin đó ...
Còn mãi cho ...
Những ai biết quay đầu là bờ ....
•»»❂(づ︶︿︶)づ❂««•