Buổi chiều ngày hôm đó tôi đang ngồi trước hiên nhà
Cầm thiệp hồng em trao ôi sao tim anh nhói đau
Người đó hơn anh ở chỗ nào, mà em lại nhận trầu cau
Ngày mai xe hoa rước em đi tới nơi nào
Những ngày từng chung lối em giờ đã quên rồi
Bỏ lại tình yêu xưa em đành thay áo cô dâu
Cuộc sống cơ hàn nên chẳng thể giữ em ở bên mình
Nghèo như anh nên đâu dám mơ, đâu dám mong chờ
Đám cưới em người ta lên hát hò
Còn anh thì ngồi núp trong một xó
Từ xa em đang tiến lại cầm tay anh nói rằng
Cười lên em không muốn anh cứ phải đau buồn
Tim anh nhói đau phải cố mỉm cười
Để em an tâm bước theo người mới
Lần cuối anh xin chúc em hạnh phúc suốt đời
Người lên xe hoa bước đi anh khóc thật rồi
Những ngày từng chung lối em giờ đã quên rồi
Bỏ lại tình yêu xưa đành thay áo cô dâu
Cuộc sống cơ hàn nên chẳng thể, giữ em ở bên mình
Nghèo như anh nên đâu dám mơ, đâu dám mong chờ
Đám cưới em người ta lên hát hò
Còn anh thì ngồi núp trong một xó
Từ xa em đang tiến lại cầm tay anh nói rằng
Cười lên em không muốn anh cứ phải đau buồn
Tim anh nhói đau phải cố mỉm cười
Để em an tâm bước theo người mới
Lần cuối anh xin chúc em hạnh phúc suốt đời
Người lên xe hoa bước đi anh khóc thật rồi
Chúng ta đã mãi xa nhau
Hãy để anh khóc cho lòng này bớt đau
Giờ em bên ai hạnh phúc mỗi ngày
Nào nghĩ tới nỗi đau anh thấu nơi này
Đám cưới em người ta lên hát hò
Còn anh thì ngồi núp trong một xó
Từ xa em đang tiến lại cầm tay anh nói rằng
Cười lên em không muốn anh cứ phải đau buồn
Tim anh nhói đau phải cố mỉm cười
Để em an tâm bước theo người mới
Lần cuối anh xin chúc em hạnh phúc suốt đời
Người lên xe hoa bước đi anh khóc thật rồi
Mình không tương lai thế nên em chẳng ở lại