(NAM): Hồ Như Thủy
(NỮ):. Vũ Ca.....
VC_1:
(NỮ): Vũ ca ơi từ độ xa nhau
đôi đường đôi ngã...
Thủy nhớ mãi
người chồng chưa cưới
Mà định mệnh trái ngang
đã rẽ chia đôi....
ngã...
đôi...
đường...
Kẻ nhớ người mong
cho sầu chất nặng sầu...
Kẻ bỏ đi
người cúi đầu buồn bã
Cuộc tình mình
rời rã sao anh.
Kỷ niệm vui buồn
trọn thuở ấu thơ
Em sẽ nhớ mãi
cho đến ngày nhắm mắt
Dù trọn đời mình
đôi ngã cách ngăn
Em vẫn muôn đời
là người yêu bé nhỏ...
CÂU 2:
(NAM): Như Thủy ơi
tình mình giờ dang dỡ
Chuyện ngày xưa
nhắc nhở chỉ thêm buồn...
Thôi hãy chia tay
mỗi kẻ một con đường...
Kể từ đây
mình chôn vùi kỷ niệm
Chuyện đôi mình
hãy cố mà quên.
Nhớ ngày xưa
mình ao ước một thiên đường
Có hoa bướm
đón chào tình đôi lứa
Mà giờ đây
thiên đường xưa sụp đổ
Giấc mộng đầu
đành dang dỡ vì đâu...
LỐI:
(NỮ): Âu Thiên Vũ em yêu anh
(NAM 1): Nàng và hắn
yêu nhau phải không
(NỮ): Tình yêu không có tội
(NAM 1): Phải.. tình yêu không có tội
Những nàng có tội
hắn có tội
Tội đã làm cho ta đau khổ...
NẶNG TÌNH XƯA:
(NAM 1): Ta nói ra thì các người...
phải...
chọn...
Một trong hai điều sau đây
Để không ai ân hận
mối tình trái ngang
Một là ta về quê cũ một mình
Hai là hôn nhân
tiếp tục cử hành....
(NAM): Có gì đâu
mà nhà ngươi phải chọn
Cứ giết ta rồi
thì hôn lễ được yên vui
(NỮ): Ông hãy nói ra
điều ông đang quyết định
Con đường nào
ông đã chọn cho ông...
VC_5:
(NAM 1): Một là ta giải thoát
cho gã kia để nàng
cùng gã bỏ trốn đi xa
đến một phương trời vô định...
Hai là gã phải chết đi
để cho ta không còn thấy mặt
Vì trong cuộc hôn nhân
không thể....
có...
ba...
người...
Nàng hãy chọn đi
điều ta nói vừa rồi...
Nếu nàng dám ngang nhiên
giẫm lên luân thường đạo lý
Thì ta cũng đành
trở lại kiếp cô đơn.
Rồi với người đời
ta sẽ tìm cách biện minh
Rằng cuộc hôn nhân bất thành
có nhiều điều không hợp
Để nơi phương trời xa
nàng sống êm đềm hạnh phúc
Trọn hưởng yên vui
cùng với người tình...
NÓI DẶM:
NỮ: Không...
tôi không muốn trốn đi xa
Dù thật lòng tôi còn yêu anh ấy
Tôi không muốn mình biến thành
một đứa con bất hiếu
Mà giãm chân lên
đạo lý luân thường....
CÂU 6:
(NAM): Nàng không dám cùng
gã ấy bỏ trốn đi xa
Vì còn nghĩ
đến luân thường đạo lý
Nàng không dám chà đạp
lên nho phong lễ giáo
Vì sợ người đời
nặng tiếng miệt khinh
Vậy thì ở lại nơi đây
chính tay ta sẽ giết chết
kẻ thứ ba còn trong cuộc
Để cho hôn nhân từ đây
không có điều trắc trở
Và ta xóa đi
cơn ác mộng qua rồi...
Chỉ có con đường
duy nhất đó mà thôi
Nàng hãy chọn
để rồi ta quvết định
Thà rằng đánh mất mùa xuân
Còn hơn thấy mùa xuân đến
Mà sầu chất trong lòng
không biết thuở nào nguôi.