Thuyền theo sóng đưa, dưới trời mưa cứ rơi không ngừng
Đài rêu cũ xưa xuân sắc còn
Viết câu chuyện gió đông, dạo bút trên từng câu
Nhưng phải gửi đến ai lúc này?
Mực đen trĩu nặng, tiếng tiêu ấm, gió mây cuộn trào
Chỉ là giấc mơ đâu thỏa lòng
Chuyện xưa ấy ấm lại dần, sợ cơn mơ hóa ra chân thật
Gió lạnh bên gối người lữ hành
Chorus: Từng cười bao kiếp ly biệt
Say vì ai cớ sao hỡi trời?
Chẳng còn biết tháng năm qua xoay vần thế nào
Phận duyên chưa thắm đã tàn
Thân này tựa bụi trần lãng du
Để nhân thế vùi chôn mất rồi
Đường đêm tối tăm gió dần tan lá cây lay động
Giờ cơn gió tây cũng đã rời
Bụi phiêu tán bay xa rồi, tình về nơi chốn nào?
Chỉ làm đôi bóng* thêm não lòng
Chorus: Chuyện xưa như chén men nồng
Ái hận nay bỗng dưng thấu hiểu
Gặp lại đây, chỉ cho nhau hai từ để lại
Đời này ta đã buông rồi
Chỉ là tạm biệt lại vấn vương
Nhớ nhung ấy càng sâu mấy phần
Xuân gặp nhau rượu thơ ngỡ như mây trôi
Bút lại vẽ, mà sao chẳng thể như ngày ấy
Đào hoa lại khai, người xưa ở nơi nào?
Mất một lần mà tâm cào xé
Từng cười bao kiếp ly biệt
Tiếng cười ai lúc xưa chẳng còn
Thời gian trôi trái tim nay vẫn còn vấn vương
Tình bao năm đến bây giờ
Thân tàn tựa bụi trần lãng du
Thế gian chỉ phàm nhân nhân từ
___