Nghe gió lướt
Nửa đêm cũng không ngủ được
Em mong nghe tiếng anh nói êm ả
Đậm sâu con tim bao nỗi nhớ
Đều hóa trống vắng hư không
Chẳng phiền nữa
Không có cớ
Để em hỏi thăm về người
Nhưng không giây phút
Ngưng nghỉ bao mong chờ
Mà sao lâu nay ai cũng nói
Thời gian là một liều thuốc xóa nhòa
Càng nhớ anh nhiều hơn
Gió mưa càng lạnh lùng
Nhìn lên trời cao
Mênh mông tựa như không màu sắc
Hồi ức cũng như tranh sẽ phai nhạt
Anh ra đi mang theo bao nhớ thương
Càng nhớ anh nhiều hơn
Sương rơi càng gợn lòng
Mà hơi thở khi xưa
Nay sao lại nghe nặng trĩu
Người trao chiếc hôn kia
Để chia lìa
Từng hứa vĩnh viễn chúng ta không rời xa
Nghe gió lướt
Nửa đêm cũng không ngủ được
Em mong nghe tiếng anh nói êm ả
Đậm sâu con tim bao nỗi nhớ
Đều hóa trống vắng hư không
Chẳng phiền nữa
Không có cớ
Để em hỏi thăm về người
Nhưng không giây phút
Ngưng nghỉ bao mong chờ
Mà sao lâu nay ai cũng nói
Thời gian là một liều thuốc xóa nhòa
Càng nhớ anh nhiều hơn
Gió mưa càng lạnh lùng
Nhìn lên trời cao
Mênh mông tựa như không màu sắc
Hồi ức cũng như tranh sẽ phai nhạt
Anh ra đi mang theo bao nhớ thương
Càng nhớ anh nhiều hơn
Sương rơi càng gợn lòng
Mà hơi thở khi xưa
Nay sao lại nghe nặng trĩu
Người trao chiếc hôn kia
Để chia lìa
Từng hứa vĩnh viễn chúng ta không rời xa
Càng nhớ anh nhiều hơn
Gió mưa càng lạnh lùng
Nhìn lên trời cao
Mênh mông tựa như không màu sắc
Hồi ức cũng như tranh sẽ phai nhạt
Anh ra đi mang theo bao nhớ thương
Càng nhớ anh nhiều hơn
Sương rơi càng gợn lòng
Mà hơi thở khi xưa
Nay sao lại nghe nặng trĩu
Người trao chiếc hôn kia
Để chia lìa
Từng hứa vĩnh viễn chúng ta không rời xa