Nguyễn Huy Cà Mau
tôi
xin đa tạ
ngày nao
súng phải thẹn thùng
ngày nao
súng phải lạnh lùng
nắng hạ vàng
rưng rưng mây trắng
ôi mây xõa
tóc nghiêng nghiêng
xin đa tạ
người em bé bỏng mặn mà
người em bé bỏng thật thà
nắng hạ vàng rơi phủ bờ vai
lời ai ru gió hiu hiu buồn
tôi
xin đa tạ
lời ca tiếng ru ru mềm
lời ca tiếng ru êm đềm
ôi lời ca
đã xua chinh chiến
ru chim trắng
trắng tung bay
xin đa tạ
dòng máu
thắm đỏ ruộng cày
dòng máu
vẫn chảy miệt mài
xin lời ru
xua hãi hùng đi
lời ai ru
gió hiu hiu buồn...
chiều bàn giao
trên vùng
đêm đen biên giới
theo cánh quân
anh đóng
ven lưng chừng đồi
nghe muôn côn trùng
than trong đêm trường
sầu thương thế nhân
hồn ru tiềm thức
xoay trong
vùng thương nhớ
len lén đưa anh
qua bến mộng
ngày xưa
chuyện ngày xưa
chia đều
ra hai phe đánh
anh lấy cây
làm súng
bên em diệt thù
phe kia ngang tàng
xua quân đốt nhà
đuổi hai đứa ta
trò chơi tuổi xanh
đôi bên cùng nhau đánh
tương sát lẫn nhau
như oán thù nghìn thu
tháng tháng tiếp nối
thơ ấu ra đi
anh giã từ cuộc chơi đó
đêm tiễn đưa anh
quay gót son mềm
em đếm dài
cây số thương
gói ghém quá khứ
trong chiếc ba lô
nơi tuyến đầu
nằm thao thức
giây phút suy tư
xanh giấc mơ gầy
nghe trái sầu
rụng nửa đêm...
tôi
xin đa tạ
dòng máu
thắm đỏ ruộng cày
dòng máu
đã chảy miệt mài
trên đồng sâu
hay trên ruộng lúa
xanh xanh thẳm
mắt em thơ
xin đa tạ
mẹ quê
nắng lõa mù lòa
mẹ quê
nức nở lệ nhòa
nắng hạ vàng
rơi phủ bờ vai
lời ai ru gió
hiu hiu buồn
tôi
xin đa tạ
lời ca
nở hoa ân tình
lời ru
giữ quê hương mình
nắng hạ vàng
rưng rưng mây trắng
ôi mây xõa
tóc nghiêng nghiêng
xin đa tạ
ngày nao
súng phải thẹn thùng
ngày nao
súng phải lạnh lùng
xin lời ru
xua hãi hùng đi
lời ai ru gió
hiu hiu buồn...
lời ai ru gió
hiu hiu buồn...
lời ai ru gió
hiu hiu buồn...
lời ai ru gió
hiu hiu buồn......