Em cấm anh hơn thua
em với ai từng cử chỉ
Thực tế với giả tạo
suy nghĩ thử em anh cần gì?
Em cấm khi gặp em
anh quay mặt về nơi khác
Tại sao không nhìn thử
câu nói vô tâm anh đã tạt?
Em cấm anh luôn miệng
rằng nhỏ kia tốt hơn em
Người chiếm đoạt, kẻ hi sinh
thì lấy tư cách gì so sánh?
Nói như vậy, quá rõ ràng
sự thật không thừa cũng chẳng thiếu
vì vậy em cấm anh nói với em
rằng anh chẳng hiểu.
Có đôi lúc cũng thấy mệt mỏi,
muốn dừng lại và đứng trước gương
Vì nếu em có bản lĩnh đi tiếp
thì có lẽ em chẳng muốn khiêm nhường
Cuối con đường đó
có phải anh bỏ lại nỗi đau
Là khi chấp nhận làm kẻ thứ ba
một cách hoán đổi không hoàn hảo
Cũng do ngốc mà thôi
đã biết là cho không nhận lại
Tại sao lại nói cho người ta biết
để người ta phỉ là nói dai?
Cũng có lúc em bị trầm cảm
vì một cú sốc như vô hình
Một người em quen cướp anh đi mất
liệu rằng em có thể bình tĩnh
được như vậy hay không
Hay anh em đó là trò đùa
Cũng như bài hát em gọi tên anh
ở trong nhận thức em từng hứa
Ờ nếu lời hứa mà em từng hứa
với anh hôm nay là dư thừa
Thì anh cứ phũ như chưa từng nghe
Một lời chia tay không còn nữa
Vẫn biết rằng em tốt với anh
nhưng anh lại yêu một người khác
Tình yêu tam giác là ba mũi dao
biết như vậy mà vẫn đổi chác sao?
Có thể anh cho em khùng và
chia tay em trong dứt khoát
Nhưng em sẽ cấm anh làm em đau tạo
vết thương bên trong thể ác này.
Em cấm anh nói yêu em
khi đang trong vòng tay người khác
Và em cấm anh nhìn vào em
bằng đôi mắt đen không còn cảm giác
Em cấm anh đi bên nó
mà lúc nào cũng nghĩ đến em
Đối với tư cách một người đi trước
giá trị của em vẫn hơn một lần
Em cấm anh đem so sánh
ai tốt hơn những việc em làm
Vì anh chưa hiểu được hết khái niệm
một người phụ nữ cần phải quan tâm
Em cấm anh rơi nước mắt
khi vô tình có nghe bài hát này
Em cũng sẽ cấm anh nghe từ "CẤM"
khi em không còn là người ấy.
Em cấm anh nói yêu em
khi đang trong vòng tay người khác
Và em cấm anh nhìn vào em
bằng đôi mắt đen không còn cảm giác
Em cấm anh đi bên nó
mà lúc nào cũng nghĩ đến em
Đối với tư cách một người đi trước
giá trị của em vẫn hơn một lần
Em cấm anh đem so sánh
ai tốt hơn những việc em làm
Vì anh chưa hiểu được hết khái niệm
một người phụ nữ cần phải quan tâm
Em cấm anh rơi nước mắt
khi vô tình có nghe bài hát này
Em cũng sẽ cấm anh nghe từ "CẤM"
khi em không còn là người ấy.
Em cấm anh hay thức khuya
đánh Liên Minh vào 2 giờ sáng
Biết sức khỏe anh không được tốt
thì đừng cố gắng quên đi thời gian
Em cấm anh đi về đêm
khi đã ko còn em bên cạnh
Vì em biết chắc nó ko thể cản đi
những hạt mưa trên mái tóc mềm
Em biết là anh sẽ hỏi lấy
tư cách gì em en vào
Thì cũng đơn giản là một con ngốc
làm tròn trách nhiệm mặc dù a nhau
Anh quên đi việc em làm
nếu em nói anh bảo kể công
Rồi anh sẽ nói là anh không bắt
tại sao em làm rồi còn dài dòng
Với nó thì mọi việc khác đó
không làm cũng được ghi nhận
Mà thôi đâu còn quan trọng nữa
đâu phải chỉ trong vài lần
Đành ngậm miệng để anh vui thôi
nói sao thì chuyện cũng vậy rồi
Chỉ tiếc là không thể tặng
cho anh hạnh phúc mà anh mơ thôi
Nhưng cấm thì vẫn cứ cấm mặc
dù vẫn biết là bảy phần thừa
Có phải món ăn anh tự tay làm
bên trong chiếc hộp không còn chứa
Cảm thấy cấm anh quá đủ rồi
lần này em cấm bản thân em
Em cấm em không thể cười
nếu như ngày mai không anh bên cạnh.
Em cấm anh nói yêu em
khi đang trong vòng tay người khác
Và em cấm anh nhìn vào em
bằng đôi mắt đen không còn cảm giác
Em cấm anh đi bên nó
mà lúc nào cũng nghĩ đến em
Đối với tư cách một người đi trước
giá trị của em vẫn hơn một lần
Em cấm anh đem so sánh
ai tốt hơn những việc em làm
Vì anh chưa hiểu được hết khái niệm
một người phụ nữ cần phải quan tâm
Em cấm anh rơi nước mắt
khi vô tình có nghe bài hát này
Em cũng sẽ cấm anh nghe từ "CẤM"
khi em không còn là người ấy.
Em cấm anh nói yêu em
khi đang trong vòng tay người khác
Và em cấm anh nhìn vào em
bằng đôi mắt đen không còn cảm giác
Em cấm anh đi bên nó
mà lúc nào cũng nghĩ đến em
Đối với tư cách một người đi trước
giá trị của em vẫn hơn một lần
Em cấm anh đem so sánh
ai tốt hơn những việc em làm
Vì anh chưa hiểu được hết khái niệm
một người phụ nữ cần phải quan tâm
Em cấm anh rơi nước mắt
khi vô tình có nghe bài hát này
Em cũng sẽ cấm anh nghe từ "CẤM"
khi em không còn là người ấy.
Em cấm anh hơn thua
em với ai từng cử chỉ
Thực tế với giả tạo
suy nghĩ thử em anh cần gì?
Em cấm khi gặp em
anh quay mặt về nơi khác
Tại sao không nhìn thử
câu nói vô tâm anh đã tạt?
Em cấm anh luôn miệng
rằng nhỏ kia tốt hơn em
Người chiếm đoạt, kẻ hi sinh
thì lấy tư cách gì so sánh?
Nói như vậy, quá rõ ràng
sự thật không thừa cũng chẳng thiếu
vì vậy em cấm anh nói với em
rằng anh chẳng hiểu.
Có đôi lúc cũng thấy mệt mỏi,
muốn dừng lại và đứng trước gương
Vì nếu em có bản lĩnh đi tiếp
thì có lẽ em chẳng muốn khiêm nhường
Cuối con đường đó
có phải anh bỏ lại nỗi đau
Là khi chấp nhận làm kẻ thứ ba
một cách hoán đổi không hoàn hảo
Cũng do ngốc mà thôi
đã biết là cho không nhận lại
Tại sao lại nói cho người ta biết
để người ta phỉ là nói dai?
Cũng có lúc em bị trầm cảm
vì một cú sốc như vô hình
Một người em quen cướp anh đi mất
liệu rằng em có thể bình tĩnh...