Lời bài hát: Cho Ba-B Ray
Mặc dù đầy đủ
khi con khôn lớn,
nhưng con có
cảm giác mình luôn thiếu,
Nhất là khi cô đơn,
thì những tổn thương đó
càng nặng nhiều,
Mục đích tồn tại là gì?
Đến bây giờ
con còn chẳng hiểu,
Cũng may mắn
tìm được âm nhạc
là thứ duy nhất
gọi là năng khiếu,
Baì tập chẳng bao giờ làm,
nhưng lúc nào
tay cũng sách và viết,
Muốn hiểu được
con của mình,
ba cũng chẳng
có cách nào biết,
Vì con chẳng bao giờ
nói chuyện hơn với ba
được dăm ba câu,
Ở trong lòng
vẫn còn chữ hận,
và đó là cách
để đâm ba đau,
Uhh,
Con ghét vì 1 tuổi thơ,
không có đầy đủ ba và mẹ,
Con ghét những đêm 1 mình,
khóc nức nở mà không ai nghe,
Con ghét vì ba có thể,
đi nơi khác làm lại từ đầu,
Và con ghét ba làm mẹ khóc,
bởi vì bọn con là người phải lau,
Con ghét tất cả mọi thứ,
ghét nhất vẫn là bản thân,
Con luôn xem mình vô dụng,
và những nỗi đau này con đáng nhận,
Và khi ba đưa con sang Mỹ
thì sự căm ghét đó nhân ngàn lần,
Thật khó để thấy tổng thể,
khi ta đang nhìn bức tranh càng gần,
Ba không xem âm nhạc con thích
là 1 chỗ dựa vững cho tương lai,
Và con thì luôn xác định
nó là 1 thứ theo con đường dài,
Mà thằng Bin thì luôn cứng đầu,
quyết đã đi
là không dừng lại,
Nên, bỏ tất cả đằng sau,
cuốn gói đi
mà không ngần ngại,
3 năm trôi, và,
Cũng có chút gì
gọi là thành công,
Vẫn là con của ba,
luôn nói ít hơn
là hành động,
Con ước gì,
ba có thể được thấy
con trên sân khấu,
Nhìn những người
hâm mộ thương con,
và những người bạn
luôn đứng đằng sau,
Và, ba à,
con chẳng hề ghét ba đâu,
Mọi hờn giận đều đến từ
những kỳ vọng
ta ghép cho nhau,
Ba cũng chỉ
mong muốn được thấy,
con cứng cáp
trong cuộc đời bạc,
Chẳng vui vẻ gì
khi có 1 thằng con
luôn chống đối không hợp tác,
Con thì quên đi mất,
ba cũng là
đứa trẻ tổn thương,
Ông nội cũng chẳng ở đó
để cho ba
1 cuộc sống bình thường,
Suy cho cùng, cả 2
đều đau 1 nỗi đau chung,
Quá bận rộn chứng minh
ba sai, mà con đã quên
làm những điều đúng,
Và,
Hôm đó sau khi
mà con về nhà,
Con đến và hỏi thăm ba,
Ba nói ba vui khi
ba đã thấy con có tất cả,
Dù là,
ba sẽ phải nhìn và ủng hộ
con từ nơi rất xa,
Cổ họng nghẹn
không nói nên lời,
Đó là tất cả động lực
con cần để
có thể sống trên đời,
27 năm sống,
cuối cùng con
cũng lớn thật rồi,
Con chỉ muốn 1 lần
được nói với ba là
con xin lỗi.