TÂN CỔ: PHẢI DUYÊN HAY NỢ
Đưa tay, đưa tay
anh ngắt cái cọng ngò,
anh ngắt cái cọng ngò
Ngò người ta trồng mà ngắt
Chớ thương em.
Thương em mà đứt ruột
giả đò ngó lơ.
Này em ơi có thấu tình anh chăng?
Đêm đêm, bên hiên
em vẫn cứ đợi chờ.
em vẫn cứ đợi chờ,
Chớ bao lâu
bao lâu mình mới được
kết trầu với cau
Này anh ơi
có thấu tình em chăng?
ĐK:
Muốn..làm quen
mà không dám nói
"Tại sao hổng nói"
ách..cây dù
đi uống đi lên
Muốn…gặp em
mà đâu dám tới
"Tại sao hổng tới?"
Để..đêm dài
thêm nhớ thêm thương
Hôm nay..hôm nay
anh mãi cứ thập thò
không thấy cái cọng ngò
Nỡ sao anh, sao anh
đành nhổ sạch
đám ngò của má em?
Vì anh không dám
ngỏ lời yêu em?
Vì anh không dám..
ngỏ lời.. yêu.. em...!
NÓI
Ý mèng ơi… Anh Bảy
thiệt là giỏi giang á
mà bấy lâu nay
em nào có hay có biết
Sao cô biết
tôi giỏi vậy…
mà… tôi giỏi
cái chuyện gì… cô Út?..
VỌNG CỔ
Thì anh giỏi giắng
siêng năng
chuyện cơm nước…
trong.…. nhà…
Í trời ơi…
Nên sáng nào anh
cũng ra sân
anh ngắt mấy cọng… ngò
Vậy chứ…
anh nấu món gì á…
mà trăm ngày như một
anh cứ ngắt ngò vô
làm gia vị vậy… hả… anh?..
Ơ… cái chuyện
bếp núc trong nhà…á..
đã có má tôi lo
Còn cái chuyện
tôi ngắt ngò á… là vì tôi
Vì sao vậy?..
Ơ.. Vì má tôi
nhờ ngắt á
Vậy ít ai là người
có hiếu như anh
tối ngày cứ quẩn quanh
chờ… má sai… má biểu
…
Thì cái chuyện đó
cũng là…. Cái chuyện
đáng khen mà cô Út…
LÝ CHIM QUYÊN
Khi bên nhà…
không… có… ai…
mà má tôi đã già
nên trước sau trong ngoài
không có người nào lo
Sao anh không
cậy người
dùm anh… mối mai…
rồi hãy mang cau trầu…
mà rước dâu đem về
lo cho mẹ già nua
sao anh ngại ngần chi
Cái chuyện trăm năm
là phải do… duyên nợ
chớ thiệt lòng tôi
muốn cưới vợ lâu rồi…
Nhưng mà.. Có ai
ngó nghĩ tới tôi mà
cô biểu tôi trả lời
Anh nói vậy chứ…
anh vừa đẹp trai nè
vừa siêng năng hiếu thảo
thiếu gì cô trông chờ
anh đến bỏ trầu cau
Ơ… cái chuyện tình yêu
khó nói lắm cô ơi
nó như cây đèn cù
hêt quay vòng
rồi rượt đuổi
có ai thương tôi không
thì tôi... không biêt
nhung tôi đã thương thầm
nhớ trộm bóng hình ai.. ớ..ơ…
Nói
Nè… thương thầm nhớ trộm ai á, thì nói
chớ mắc mớ gì
anh đi uống đi lên nhà em hoài
làm em chóng mặt
muốn chết luôn vậy đó
thương ai… nói đi…
Em nói lại dùm cho…
Trời ơi…
khó nói quá àh
nó…a… trời ơi…
khó nói quá à…
Là... Sao?...
NHAC
Muốn...làm quen
mà không dám nói
ách… cây dù
đi tới đi lui…
Chứ muốn… gặp em
mà không dám tới… a..
Để đêm dài
thêm nhớ thêm thương…
Hôm nay… hôm nay
anh mãi cứ thập thò
không thấy cái cọng ngò
Cớ sao anh…
sao anh đành nhổ sạch
đám ngò của má em
vì anh không
dám nói lời yêu em đó…
Vì sao anh
không nói lời… yêu em
Vọng cổ
Vì người ta nói với tui á
là cô Út bên nhà
hay cười thật tươi như bông mười giờ
đơn sơ mà rực rõ...
Làm lụng siêng năng
nhưng hay thẹn thùng mắc cỡ
rất là ứng lứa vừa đôi
họ khuyên tôi hãy trao… lời
Ờ mà tôi
cũng thấy người ta
là cô gái rất tuyệt vời…
Tui cũng muốn nói
với người ta
đã năm lần bảy lượt
nhưng cô cũng biết mà,
tui nhát lắm cô ơi…
Sao anh không chịu nói
ai.. Biết được lòng anh
lỡ mai có ai ngõ lời
Tâm trí tôi rối bời
nên nhờ cô giúp dùm tui
mở lời cô út nhà bên
về vọng cổ
Tấm lòng của tui á…
chắc cô cũng đã biết rõ
in đừng để cho tui
cam lỡ chuyến đò tình…
Anh Bảy à…
óm nhà mình á… nhà nào mà
hổng có cô thứ Út
Nào là Út Tín… Út Huyền
Út Thảo… Út Trinh nè…
Ý trời ơi
nếu mà gặp mấy cô Út đó
thì… a.. cô làm ơn
đừng có lên tiếng dùm tui
mấy cổ mà làm vợ tui ớ thì…
thì coi như
cuộc đời của tui bạc phước đó
Vậy thì Út Sàng ê, Út Vòng Kiềng
Út Ngọn cây, Út Đẹt…
a nữ á thì có Út Trường… Út Vũ
hoặc Út Vân.. được hôn…
Trời ơi… mấy người đó
mà vô nhà tui chắc tui
chạy ra ngoài sân quá
không có dám dành phần đâu cô
cô đừng có gán tội tui
tội nghiệp tui mà…
Trời ơi… sao cô nào
anh cũng lắc đầu từ chối
còn đám ngò của má em
anh ngắt sạch trơn rồi…
Ơ trời ơi…
tui tức quá mà… tui… hỏng dám
nói nên lời
còn.. Cô Út nữa
sao cô Hỏng nhắc tới
dùm tôi đi…
Út nào nữa đâu?
sao mà… em hỏng biết
Thì cô Út đó là…
Là ai?...
Là em đó em… ơi...