Hoàng...Chiêu...Quân...nàng!
Chờ..chờ..ta...theo hờ hơ
Nói..lên...lời hơ hờ ly cách
Môn Quan...rẽ chia tình thâm
Hớn hớ hơ Hồ
Quân...Vương hỡi Quân...Vương
Chiêu...Quân....thiết tha chờ trông
Vui...phút giây sau cùng
để không thấy hơ nhau
Tim...ta héo hon sầu đau
Chiêu Quân hỡi
Ta thiết tha yêu nàng
cho..đến ngàn...năm sau
Cao... anh trớ trêu làm chi?
Phân tình ngư thủy
Hương yêu còn chưa phỉ
Sao phải dâng
cho người chung gối chăn
Quân Vương hãy nghe lời phân
chớ uyến ao tâm thần
Thiếp cố chờ quân vương
Phá Hồ bang
Cho lứa đôi tương phùng hớ hờ
Đất nước in minh chứng
Kiên tâm vững trí
Nuôi ý định báo thù
Lời vàng in nhớ lời dù thân có tàn
Hồn Chiêu Quân cũng thảnh thơi
Sầu chơi vơi cũng não cân
Nàng hỡi nàng ta tròn đá...vàng
Chiêu..Quân...nàng!
Lâm hành buổi chia tay
Hớn Hồ đã phân hai
Đau ót cho đời khuê nữ
Bao trái ngang dập dồn
Ngăn dồng lệ rơi
Sao cứ hoen mi hoài
Thôi hết trong hết mong
trở về quê hương
Thiếp trách mấy cho số kiếp
Nói lên không thành câu
Ghét ghen chi hỡi trời
Cánh hoa rã rời
Nhạn Môn quan lìa tan
Dây đàn đứt cung tơ
Bao ngày thoáng trong mơ
Oanh yến a lìa mai trúc
Vang tiếng chiêng liên hồi
Giờ biệt ly
e rước dâu lên đường
Tiếng từ qui não nùng
khóc đời truân chuyên
Dấu chân lấp tuyết trắng
như khép kín cánh hoa đài trang
Mới duyên lỡ làng
Gió mưa phũ phàng
vùi chôn sâu nghìn thu
Dây đàn đứt cung tơ
Bao ngày thoáng trong mơ
Oanh yến a lìa mai trúc
Vang tiếng chiêng liên hồi
Giờ biệt ly e rước dâu lên đường
Tiếng tử qui nghe não nùng
Khóc đời truân chuyên
Dấu chân lấp tuyết trắng
như khép kín cánh hoa đài trang
Mối duyên lỡ làng
Gió mưa phũ phàng
vùi chôn sâu nghìn thu
Nhớ nhau uốt đời
Chiêu Quân Hớn Vương tình tâm