Nếu như sức khỏe a ko được tốt,
em có viếng thăm ?
A chỉ cần một người bên cạnh,
làm nhạc không cần tiếng tăm
Cách nhìn đời của anh đơn giản,
như bao người bằng hai con mắt
Đối với em, anh vẫn sẽ thương dù
cho thời gian làm phai son sắt
Nhưng thực tế nó phức tạp hơn,
mọi thứ không như tính trước
Cưới nhau rồi họ còn bỏ nhau
huống gì tới chuyện hứa hẹn,
đính ước
Nếu buồn rầu tính bằng địa vị,
anh xin nhận mình sẽ là vua
Bởi tâm hồn đâu còn trẻ nữa,
nói đúng hơn thì đã già nua
Anh mệt mỏi vì chuyện đời thường,
như lúc đầu đã hỏi ai thăm?
Khi số tuổi đã gần 30
đâu phải những ngày khi mới 25
Còn áp lực về chuyện tình cảm,
thì giờ anh biết kể ai nghe ?
Phần cảm xúc và cả lí trí
không chung ý tưởng, nên đã
hai phe !
Ông trời lấy đi hạnh phúc,
bởi bao năm qua anh cứ đòi
Cho anh chuyến đi u ám
mà chẳng cho a chiếc vé khứ hồi
Sắc tím đã không còn nữa,
vì nay đã nhạt màu
Sẽ không còn thể nhìn thấy nhau
cười khi trên mái tóc đen xám
bạc màu
A sẽ không tin những lời thề hẹn…
Sẽ không tin lời hứa khi trước…
Yêu một lòng nhưng đau nhiều lần…
Những lần yếu lòng để hàng mi ướt…
Chuyến xe này chỉ mình anh đi…
nhưng cuối cùng vẫn chưa thấy bến…
Lời em nói anh sẽ hạnh phúc…
nhg có đợi chẳg thấy điều ấy đến
Tấm vé h p ông trời ban phát…
rơi vào tay e chứ không phải a…
Niềm vui cướp mất còn dư nỗi buồn
e chẳg giữ lấy mà đem rải quanh…
Buồn cười thật những chuyện như này…
anh luôn tỏ ra phải thật sáng láng
Mặc định của e chính là như vậy…
mọi thứ đều phải do anh cáng đáng…
Thứ trên tay mà em thấy đấy…
bao thuốc lá thì vẫn còn nguyên…
A có nên nên đốt hết gói này…
gửi gắm điếu th như là tròn duyên…?
Điều em thấy là anh trước kia…
không hề tỏa ra mùi thuốc lá…”
Chấm điếu này đến hết điếu kia…
đốt tâm tình này tránh khỏi
buốt giá…
Tệ thật đấy khi chuyện chúng mình…
không thể như những lúc bắt đầu…
Ác mộng thì ăn sâu giấc ngủ…
Sắctímngàynàođãdầnmấtmàu…
Nếu như …anh nói… còn yêu
thì liệu … em có hồi đáp…?
Viết về em bao nhiêu cho đủ…
câu từ a cũng đã xé rồi nháp
Anh chọn đứng giữa cơn mưa…
nỗi buồn lúc đó có thể che mất…
Nhưng cũng đâu dấu được
giọt nước vẫn còn đang đọng ở
ngay khe mắt…
Người cũ thì cũng đã đành…
nhưng sai lầm vẫn theo lối mòn…
Còn yêu không a chẳng bận nói….
Kết quả là ko cũng chỉ dối lòng…
Đừng bắt a phải thừa nhận rằng…
a đau anh khổ cũng là vì e !
1 chữ thương cũng không giữ nỗi…
thì liệu a dám đòi hỏi gì thêm ?
Người từng đầu ấp tay kề…”
là người dưng “ chỉ là phí sức…
Đâu còn hai người thương nhau…
yêu cả lúc em xấu xí nhất…
A sẽ không tin những lời thề hẹn…
Sẽ không tin lời hứa khi trước…
Yêu một lòng nhưng đau nhiều lần…
Những lần yếu lòng để hàng mi ướt…
Chuyến xe này chỉ mình anh đi…
nhưng cuối cùng vẫn chưa thấy bến…
Lời em nói anh sẽ hạnh phúc…
nhưng có đợi chẳng thấy điều ấy đến
Tấm vé h p ông trời ban phát…
rơi vào tay e chứ không phải a…
Niềm vui cướp mất còn dư nỗi buồn
e chẳng giữ lấy mà đem rải quanh…
Buồn cười thật những chuyện như này
a luôn tỏ ra phải thật sáng láng
Mặc định của e chính là như vậy…
mọi thứ đều phải do a cáng đáng…