Ngỡ sẽ có cả mùa xuân
Để bớt đi một phần lắng lo sớm mai
Nhưng sao ta chưa kịp bắt đầu để vẽ thêm sắc màu
Chớ ngày mới khẽ lau
Đến giá buốt của mùa đông làm trái tim động lòng
Là cái giá ta sẽ trả phải không
Vì mỗi khi thức dậy ta còn có lý do
Ừ thì là tỉnh giấc
Ừ thì là lá phong rơi đầy trước thềm sân
Ừ thì tôi chẳng biết lời đường mật
Để gọi cho tiếng yêu ngày thường nhật
Đoàn tàu kia dừng chuyến cho dù
Mịt mờ hay đã tiếc
Ừ thì đìu hiu giấu trong lòng thêm một chút van nài
Để đi chốn thế gian
Nhặt lại
Có những kết thúc chưa kịp vơi
Đã khiến tôi trông đợi
Rồi lại mong sớm mai tôi tỉnh giấc
Chỉ để cố che đậy đi những gì tôi đã mất
Ừ thì là tỉnh giấc
Ừ thì là lá phong rơi đầy trước thềm sân
Ừ thì tôi chẳng biết lời đường mật
Để gọi cho tiếng yêu ngày thường nhật
Đoàn tàu kia dừng chuyến cho dù
Mịt mờ hay đã tiếc, ừ thì đìu hiu giấu trong lòng thêm một chút van nài
Để đi chốn thế gian
Nhặt lại...
Ừ thì là tỉnh giấc
Ừ thì là lá phong rơi đầy trước thềm sân
Ừ thì tôi chẳng biết lời đường mật
Để gọi cho tiếng yêu ngày thường nhật
Đoàn tàu kia dừng chuyến cho dù
Mịt mờ hay đã tiếc, ừ thì đìu hiu giấu trong lòng thêm một chút van nài
Để đi chốn thế gian
Nhặt lại...