Nếu biết mình không nợ không duyên
Thà đừng yêu chỉ chuốc thêm phiền
Rồi mai em bước theo duyên mới
Lòng vẫn yêu anh đến trọn đời
Mới hôm nào đây còn gặp lại nhau
Ước hẹn năm xưa người đã quên rồi
Lối về riêng bóng mình tôi
Nghe hồn bớt lạnh chơi vơi
Sao nỗi buồn luôn đến với tôi
Hỡi anh vì sao mình chẳng gặp nhau
Có được chi đâu mà chỉ thêm sầu
Ước hẹn ai đã thề trao
Mẹ thầy chấp nhận anh đâu
Thôi kiếp nghèo biết tính làm sao
Câu yêu đương nay đã không còn
Em đi lấy chồng đêm buồn có nhớ anh không
Em yêu anh nhưng nợ duyên chớ thành
Tay trắng thôi đành xa cách người mình yêu
Biết anh còn thương còn hờn giận em
Số phận đôi ta trời cũng ngậm ngùi
Ngỡ rằng yêu sẽ là yêu
Nỗi buồn âm thầm vây quanh
Duyên chúng mình sao quá mong manh
Câu yêu đương nay đã không còn
Em đi lấy chồng đêm buồn có nhớ anh không
Em yêu anh nhưng nợ duyên chớ thành
Tay trắng thôi đành xa cách người mình yêu
Biết anh còn thương còn hờn giận em
Số phận đôi ta trời cũng ngậm ngùi
Ngỡ rằng yêu sẽ là yêu
Nỗi buồn âm thầm vây quanh
Duyên chúng mình sao quá mong manh
Ngỡ rằng yêu sẽ là yêu
Nỗi buồn âm thầm vây quanh
Duyên chúng mình sao quá mong manh
Ngỡ rằng yêu sẽ là yêu
Nỗi buồn âm thầm vây quanh
Duyên chúng mình sao quá mong manh