(LƯƠNG SƠN BÁ ĐỀ THƠ )
Trương Chân: Năm dài sử kinh... Trễ đường khoa trường
Trái ngang vương vào... lỡ làng công danh.
Đợi bao năm sử kinh chuôi rèn hỡi ơi ngờ đâu
Đường lên kinh vương điều tai biến trái ngang đưa vào
Phụ song thân mỏi mong trông chờ trẻ thơ thành danh
Còn chi đâu thôi rồi lỡ bước ất ơ kinh thành.
Buồn đời thân hàn sĩ, lệ sầu tuông ai có thấu
Há ha ha ha ha hà há, hà ha ha hà ha há ha
Há ha ha ha ha hà há, hà ha ha hà ha há ha
Hỡi ơi từ thân, trẻ thơ thẹn lòng..
(THANH BẠCH TRÚC)
Trương Chân: Giờ đây tay trắng, biết nương nhờ ai
Hồi hương không thể, trái ngang đời trai
Ngày ra đi cha.. đã phân, đến nơi đế kinh tìm ngay, ở nơi Đông thành
Ngày nào kim lang kết giao, lời người giao hôn đã trao
Phận ta long đong vương bể dâu, khó khăn triền miên
Nhờ ai cho nương náo thân, chờ ngày Khoa thi rỡ danh, báo ơn đáp đền
Tìm người xưa đường han hỏi, lòng này nguyện không phai ý chí
Nghĩa xưa nhờ ai, đáp ơn ngày sau
Kíp lên đường mau, đến ngay thành Đông
Tìm thân nhân
(THOẠI)
Kim Thượng Thư: Ngươi.. là ai?
Trương Chân : Kính bẩm Nhạc Gia, tiểu tế là Trương Chân, xưa gia phụ cùng Kim nhạc gia đã có lời chỉ phúc giao hôn hai nhà Kim - Trương ạ, đây là tín vật xin người tường lãm
(LY HẬN)
Trương Chân: Miền quê xưa, cùng phụ thân kết giao đệ huynh
Tình kim lang, chỉ hôn bao lời trao
Đã bao năm trời, đường dài lên kinh
Tình xưa ghi giữ, nhờ bá bá giúp con ngày nay,
Cảm ơn sâu dày, hẹn ngày thành danh
Chẳng quên ơn ngày sau
Trương chân ghi lòng nguyện thương yêu Kim nương
Xin ai ghi lời năm xưa hứa hôn cho hòa giao
Ngày sau hiếu thân đền ai
Nhạc gia ơi, chốn dinh trung bao lời phân..
(TRƯỜNG KHÚC)
Kim thượng Thư : Đừng nên vọng tưởng, Ta nguyền tuyệt không phối duyên
Lời hứa hôm nào, giờ như gió bay chẳng se duyên tình để sầu Mẫu Đơn
Trạng nguyên: Ngươi thân hèn cam thân, sao mơ đòi cao sang
Ta đây là Tân Khoa, ơn trên nhờ Thái Sư se tình duyên
Trương Chân: Nghe bao lời phân qua, ôi sao đời điêu ngoa
Ông thân là Quan nhân, sao bao lời nói ra như thường nhân
Kim thượng thư: Đừng lớn lối, chẳng công danh, lỡ duyên ngươi cam đành
Đời tiểu nữ chẳng vui chi, ở bên ngươi thân nghèo
Chỉ trách đó nay lỡ vận, cuộc đời ngươi chẳng may, tìm đường về quê cũ, đừng mong ta phối duyên
Trạng nguyên : Loài đỉa đói chớ mơ chi, kết se duyên châu trần
Người kẻ sỉ, hãy ghi câu biết nhân tâm chi thời
Ta khó lòng dung tha, nếu ngươi tâm cuồng si.