VỌNG CỔ
Điểm Hẹn Quê Hương
Sáng tác: Văn Chí Mỹ Lời: Hiền Phương
Nói (gọi đò):
Nam: Cô Lái Đò ơi...
Cô Lái Đò ơi...
Ca lý tòng quân :
Nữ: Ai kêu đò, ai kêu đò có em
Tiếng ai, tiếng ai kêu đò
Đò đang rẽ nhịp đưa đò sang bến.
Nam: Dòng nước tung tăng,
ánh trăng mơ mộng
Thương bóng hình
nghiêng nghiêng
Cô lái đò
sang sông.
Ơi đò.., ơi đò đò ơi
Rẽ nước nhanh,
đón anh sang bờ
Nữ: Đò đang rẽ nhịp,
rẽ nhịp sang bến
Nam:Cành lá ôn ao
như vẫy tay gọi,
Ơi đò, đò ơi,
Nữ: in hãy chờ có em.
Phi vân điệp khúc :
Nam: Gió đưa gió đùa vờn lay,
ơi đò ơi,
Gió lay mái chèo
uôi dòng
Nhanh lên đi đò ơi
Nói: Nhanh lên cô lái đò ơi
Nữ: Khoan.. Khoan,
theo nhịp khoan khoan,
Lắc lẻo tay chèo,
theo dòng đời trôi
Mênh mông,
theo nhịp khoan khoan.
Nam: Kêu đò
mà lòng anh vấn vương,
Lòng nhớ thương
bến sông anh tòng quân.
Nữ: Đưa đò
mà lòng em luyến lưu,
Ngày tiễn đưa
sáng trăng trên sông này.
Nam: Anh trở về
với bến đò năm ưa,
Thăm con đò,
thăm bóng hình em yêu.
Nữ: Aaaaa..
Chính anh đây là
người trai
Em tiễn đưa lên đường
Dòng sông
in bóng anh năm nào,
Hàng cây
vẫn anh đậm thướt tha
.....
Nam: Aaaa...
Chính em đây là
người em
Tiễn anh sang bờ,
tòng quân
Giữ yên quê nhà
giờ đây
vẫn tay chèo đón anh.
giờ đây
vẫn tay chèo đón anh.
Vọng cổ 1
Nữ: Hỡi người chiến sĩ năm ưa
Có nhớ chăng ngày em tiễn anh
lên đường ra phía trước,
Nơi biên giới mờ a
anh giữ yên bình cho đất nước
Nay anh trở về đây
với người em gái năm ưa
Đang đón đợi anh trên bến nước mong
...chờ ...
Em vẫn đợi anh
dù chẳng kịp hẹn hò.
Nam: Ai chẳng nhớ mong
chỉ sợ lòng vương vấn
Nên chắc tay súng diệt thù,
thay lời hẹn phải không em?
Nữ: Đón đợi anh về
đâu phải chỉ riêng em
Mà bến nước dòng sông
cũng mong chờ anh trở lại.
Anh có thấy không
những vườn cây sai trái
Và đồng lúa reo vui
đón chào người trai năm cũ... ơ....
câu 2.
Nói: Nam:
Em gái chèo đò ơi,
Nói vậy bấy lâu nay
em vẫn chắc tay chèo chờ anh trở lại hả?
Nữ: Dạ... dạ!
câu 2.
Nam:Anh là người trai năm cũ
Qua biết bao mùa trăng
Nay trở về đây vui với quê nhà,
Phải không em
mùa trăng chờ đợi hẹn hò
Nữ: ai biết mùa trăng hò hẹn,
Trăng có phải là người đâu
mà hò mà hẹn
Trăng chỉ nhớ mong người
nên đón đợi mà thôi.
Nói :
Nam: Nếu trăng không phải là người
Mà trăng biết chờ, biết đợi
Vậy chớ cô lái đò có chờ đợi ai không?
Nữ: Em chỉ là cô gái chèo
đò đưa khách sang sông
Đâu ước mơ có người để nhớ mà thương.
Thoại :
Nữ: Thôi in mời anh sang sông.
Ngâm thơ :
Nam: Đưa đò, đưa bộ đội sang sông
Đừng bỏ giữa dòng, lạnh lắm người ơi
Đò ơi, tôi chẳng biết bơi
Nhưng tôi biết lội, đến nơi với đò.
Ca lý cái mơn :
Nữ: Đùa chi anh,
làm em bối rối
thôi hãy sang sông,
Nam: Anh chèo với em được không?
Nữ: Có sao đâu,
mời anh uống chúng ta cùng chèo.
Nam nữ:
Hò hò khoan
hỡi hò hò khoan
Trăng sáng trên dòng sông
In bóng hình... chúng mình
... trên sông....
Vọng cổ 5 :
Nam: Trên mặt nước lung linh
in bóng hình đôi lứa
Tiếng mái chèo khua reo vui
như chào đón hạnh phúc đôi...
...mình...
Đất nước bình yên
ta ây dựng hạnh phúc gia đình,
Để cho con đò có còn bến đậu
Vậy chớ đậu nơi này có được không em?.
Nữ: Bây giờ anh nói yêu em
Biết ai làm chứng cho duyên đôi mình
Nam: anh thề dưới ánh trăng khuya
Mong trăng làm chứng se duyên vợ chồng
Ca lý trăng soi :
Nữ: Con đò đưa,
nhặt khoan tiếng máy,
khua trên dòng,
Nghe lòng bâng khuâng
vấn vương trăm chiều,
Khung trời quê hương
mến thương vô vàn.
Nam: Nay về đây,
dòng sông năm ấy
vắng tiếng bìm bịp kêu
Nữ: Bìm bịp kêu,
nước lớn anh ơi
Trên bến này
non nước bình yên.
về ề câu 6
Nam: Giờ đây quê hương
đang từng ngày đổi mới
Anh về lại quê hương
ây dựng nước non này
Nữ: Ánh trăng soi sáng dòng sông
Con đò cặp bến, in mời anh theo
Nam: Gió đưa mái tóc vờn bay
Con đò có bến, nhớ ngày tiễn đưa.