Đoản Khúc Lam Giang
Nam: Chờ đợi chờ người đi
Nơi chốn xa em nào có hay
Lạnh câm giá băng nơi này
Tái tê lòng gợi bao thương nhớ
Nữ: Rồi trách hờn gió mây
Gieo đắng cay khổ sầu cho ai
Đêm dài gối chăn quạnh hiu
Bóng đơn tiêu điều
Não nùng quốc kêu tàn hơi
Nam: Còn lại gì em ơi
Yêu dấu đã xa xôi
Anh đã mất em rồi
Tình đành chia phôi
Tan vỡ như giấc mơ
Nữ: Mộng ước ngày xưa
Nay chỉ còn tìm trong kỷ niệm
Dở dang rồi vùi chôn nỗi niềm
Nam: Bởi trắng đôi tay tủi phận nghèo
Tình duyên ngang trái truân chuyên
Ai đành quay bước
Bước đi theo người
Sống đời an vui
Nữ: Hỡi cố nhân ơi
Xin đừng gợi khơi thêm..xót.. xa..
Vọng Cổ
Nam: Em ơi
Ngày em cất bước ra đi
Lìa quê xa xứ
Anh như con thiêu thân
Đắm chìm trong men rượu
Mượn khói thuốc vàng bay
Để quên mối...
duyên...
đầu...
Chôn lấp niềm đau
Trốn chạy những thương sầu..
Nhưng càng cố quên
Thì lại càng thêm nhớ,
Tĩnh giấc đêm dài
Đau xót lại trào dâng.
Nữ: Có đáng không anh
Vì một kẻ phụ vong,
Dại khờ chi rồi
Tự mình dày vò thân xác.
Nam: Anh buông thả cuộc đời
Bỏ mất cả tương lai,
Nào biết đến ngày mai
Ví không còn tha thiết...
Nữ: Một kẻ ra đi
Một người mong đợi,
Hai mảnh tình riêng
Lạc lối giữa dòng đời.
Những ngày tháng yêu đương
Say đắm đã qua rồi.
Nam: Anh cố nhặt gom
Chắt chiu từng kỷ niệm,
Làm hành trang buồn cô độc
Giữa nhân gian.
Nữ: Em phụ tình anh
Bởi tin quá vội vàng,
Người ta hứa hẹn buông những lời
Bướm ong đường mật.
Một phút nhẹ lòng
Nào biết đâu giả thật,
Chợt nhận ra thì
Cay đắng phủ đời hoa...
*****"""*****
Trăng Thu Dạ Khúc
Nữ: Bởi..bởi không duyên nợ
Nên tình đành thôi vỡ tan
Lưu luyến làm gì
Khổ lụy một đời.
Nam: Còn thương còn nhớ lắm em ơi!
Làm sao phai nhạt
Hẹn thề ngày xưa gởi trao
Mặn nồng biết bao
Ánh mắt nụ cười
Đưa anh vào mộng
Mơ ngày trầu cau ta có.. nhau..
Vọng Cổ
Nữ: Anh ơi
Giời đây em chỉ là một
Cánh hoa nhạt phai hương sắc
Bởi sóng gió bão giông
Cuộc đời nhiều ngang trái
Em có khác nào
Một thiếu phụ cô đơn mòn mỏi...
trông...
chồng...
Ôm con thơ
Đêm lại từng đêm
Nước mắt lưng tròng...
Buồn tủi khổ đau
Không một ai chia sớt,
Em âm thầm
Chịu đựng một mình thôi.
Nam: Cứ ngỡ người đi
Sẽ hạnh phúc an vui,
Nhưng có ngời đâu
Lại lỡ làng lận đận.
Nữ: Có lẽ đây là
An bài của số phận,
Đành thôi anh
Ta chấp nhận cho mình.
Lý Mỹ Trà
Nam: Thoáng xa xa
Tiếng ai ru ầu ơ não nùng.
Người chờ ai
Mà thâu đêm mắt biế hoen cay.
Nữ: Má phai hồng
Thêm tái tê lòng
Lặng nhìn con thơ.
Trách..trách sao người nỡ
Nỡ tâm lừa dối
Dở dang đời hồng nhan.
Về Vọng Cổ
Nam: Thương cho đời
Con gái sang ngang,
Bến nước mười hai
Biết bến nào trong đục.
Nữ: Đã qua rồi
Những đớn đau tủi nhục,
Anh ơi đừng buồn
Đừng nhắc chuyện ngày xưa.
Nam: Anh vẫn mong trời tạnh cơn mưa
Vẫn mong một ngày
Người quay trở lại
Nữ: Đừng nhớ đừng thương
Đừng mong chờ chi cả,
Đừng uổng phí thời gian
Đừng hy vọng làm gì.
Bởi trái tim em
Đã chết từ lâu,
Đâu còn thổn thức
Vì sợ vết thương rỉ máu.
Vui lên đi anh
Tìm cho mình hạnh phúc,
Đừng đánh mất cuộc đời
Vì mãi đợi chờ em.