Chẳng còn lối thoát
Cậy dựa nơi đâu?
Thương đau vẫn mỉm cười.
Nào chịu buông xuôi
Quên thời thiếu niên.
Đời ta chưa từng e ngại chi
Dòng nước mắt cô quạnh
Tim đã bừng cháy (hướng chân trời xa)
Này bao gió sương hóa lưỡi đao
Chặt đứt cánh gãy lìa
Vẫn mong vút cao
Lần theo hướng quang minh dẫn đưa
Quên đi người xưa
Hồi ức khổ đau này lại khiến tâm hồn kiên vững
Ta muốn trong bóng đêm kiếm tìm dương quang
Nghênh đón ngày mới lên với bài trường ca
Đạp trên khúc sông sinh mệnh thỏa tâm cuồng si
Một mình ta bước
Mệt nhoài tiêu hao
Kiêu sa vẫn níu giữ
Lòng tựa bùn ao
Ai nào biết được?
Đời ta chưa từng e ngại chi
Dòng nước mắt cô quạnh
Tim đã bừng cháy (hướng chân trời xa)
Này bao gió sương hóa lưỡi đao
Chặt đứt cánh gãy lìa
Vẫn mong vút cao
Lần theo hướng quang minh dẫn đưa
Quên đi người xưa
Hồi ức khổ đau này lại khiến tâm hồn kiên vững
Ta muốn trong bóng đêm kiếm tìm dương quang
Nghênh đón ngày mới lên với bài trường ca
Đạp trên khúc sông sinh mệnh thỏa tâm cuồng si