Nghe bàng hoàng tâm can, sao thấy như
đất trời vỡ tan.
Từ đâu bão giông gôm về,
đưa con vào giữa dòng lốc oáy. Tâm hồn
như nát tan, máu tim con như ngập tràn
đau thương. Nghe như từ cõi a tiếng
mẹ buồn than.
Linh hồn mẹ linh thiêng,
minh chứng cho con, tha thứ tội này vì
nhiều năm qua con sống trong mê mà
chẳng biết thù thăm, em kẻ thù là cha
của mình nay tỏ tường càn thêm oán hờn.
Vắt máu tim con viết lời nguyền, thù
sâu ghi khắc trong tim tới ngày trả
oán ở nơi suối vàng mẹ hiền ơi, hãy
thấu cho lòng..con đây..mẹ ơi có...hay.
Trời ơi câu chuyện vừa mới nghe qua
mà tôi tưởng như câu chuyện từ thiên
cổ, một trang tình sử đã vắt cạn máu
tim con để kết thành trang hận oán, mẹ
ơi có lẽ giờ đây mẹ đã nằm dưới lòng
đáy mộ, mà bao nhiêu hận thù còn nung
đỏ máu tim con.Một đứa con lạc lõng bơ
vơ giữa dòng đời giông bão 17 năm qua
17 năm mưa cuồn gió bão đến nay sự thật
hiện ra thì mẹ tôi đã nằm yên
trong đáy mộ muôn...đời.
Mẹ ơi mẹ bị giết thảm thương
trong 17 năm trường.
vậy mà con nào đâu
hay biết sống cạnh kẽ thù
mà ngỡ người thân.
Trời ơi nếu chúng nó giết cha thì
suốt đời con làm sao biết kẻ thù
giết mẹ. Lạy này đây con đền ơn báo tử
cha đã nuôi con trong 17 năm trường.
Cha ơi bao nỗi niềm riêng con nào hay
biết nhưng ngỡ phụ tử tình thăm muôn
đời cách biệt để cho mẹ hiền ôm hận nơi
cỗi mồ sâu giờ gặp lại cha, con mới
hay qua cớ sự bởi do ai gây cảnh đắng
cay để cho ai đau khổ vì ai trong nỗi
đớn đau này. Vậy mà con nào hay biết
chuyện đã ẩy ra, mẹ đã vĩnh viễn an
giấc ngàn thu trong nắm mộ muôn đời.
Bao nỗi niềm riêng con nguyện ghi
khắc trong tim dù phải nát thân này,
vậy đứng trước mặt cha con in thề có
vong linh của mẹ, tấm thân này con
nguyện hiến cho non sông quyết trả
thù nhà con rửa hận trong lúc nguy
vong, con sẽ nghiền nát ương quân
giặc để mẹ hiền được ngậm cười yên vui
ở nơi chính suối an giấc ngàn thu.