Màn đêm cùng ánh trăng ngày
uân lấp lánh trên bầu trời
Cùng làn gió cuốn đi thật a
những buồn phiền chốn đây
Để những tháng năm qua đi,
và kí ức sẽ tan biến đi
Hòa mình vào khoảng không
trên bầu trời đêm nay
Thời gian đã trôi qua thật nhanh
Em mơ vê giấc mơ giờ đã tan
Nhìn quanh, chỉ còn căn phòng trống
Giọt lệ vẫn mãi rơi giữa màn đêm
Buồn sao cứ vây quanh hoài thôi
Vẫn nhớ ngày đó em đã rất đau
Là khi, ta bước đi thật nhanh
Và rồi chẳng nhìn nhau dẫu 1 lần
Cuộc sống đó chỉ là phù du,
mà tại sao em lại cố gắng
Mãi đuổi theo, dù đã biết
rằng sẽ không như mơ
Từng vì sao trên bầu trời kia,
một vì sao sẽ hoài cô đơn
Có phải là điều đương nhiên?
Và nếu như chúng ta, từ lâu
đã không chung con đường
Thì không có lí do để em
đợi chờ hình bóng anh
Giờ nước mắt thôi không rơi,
và em sẽ không còn ghét anh
Ngay khi mà chính em
đang cười thầm trong tim
Giờ đây, giấc mơ lạnh lùng kia
Đã tan vào quá khứ từ rất lâu
Và ánh sáng điểm tô màu mắt
Từng giọt nước mắt rơi,
như hoa trong ánh nắng mai
Dù cho có trở về quá khứ,
dù cho có yêu người lần nữa
Cũng không thể trở về
lại ngày ưa ta bên nhau
Giờ đây em phải làm sao đây,
phải làm sao để có được nó?
Trái tim của người em yêu
Giờ em phải cố quên thời
gian lúc em đi bên người
Và dường như trái tim
của em đã vỡ tan mất rồi
Giờ em sẽ không yêu ai,
sẽ không có ai có thể
Làm trái tim này vỡ tan
như ngày người vội ra đi
Những năm tháng năm ưa ta luôn có nhau
Bây giờ đã a thật a
Màn đêm cùng ánh trăng ngày
uân lấp lánh trên bầu trời
Cùng làn gió cuốn đi thật a
những buồn phiền chốn đây
Để những tháng năm qua đi,
và kí ức sẽ tan biến đi
Hòa mình vào khoảng không
trên bầu trời đêm nay
Mong ước này, em vẫn luôn luôn hi vọng
Nhành hoa kia sẽ chôn vùi
đi những ngày ưa có nhau
Vầng trăng vẫn đang cô đơn,
cùng với những ngôi sao ấy
Như đang thầm chiếu sáng
cả bầu trời đêm nay