Trời lại mưa
Bao nhiêu kỉ niệm
Về anh bỗng chốc lại ùa về trong em
Khiến em không thể nào ngủ được
Nó cứ như là một vết thương mà mãi
Mãi chẳng thể nào chữa lành được
Anh à
Ở bên họ anh có hạnh phúc không
Họ
Họ có như em không anh
Cũng đã một năm trôi qua rồi dạo
Này anh sống có tốt không
Em nghe đồn là anh đã có người mới
Chắc là họ thương anh lắm đúng không
Anh giờ đang vui bên người
Mới chắc gì có nhớ tới em đâu
Quá khứ anh đem đốt thành tro
Bụi xem như ta chẳng có bắt đầu
Nhưng còn riêng em xem quá khứ
Như là hành trang trên đường dài
Gần một năm qua em đã sống khép
Mình không dám mở lòng với một ai
Vẫn cứ tương tư mãi hình bóng
Cũ dù em biết là không thể nào
Quay về bên nhau như ngày xưa nữa
Nhưng không biết phải bắt đầu lại từ đâu
Trang giấy trắng em xin đặt bút
Viết lên tâm sự của đời mình
Từ ngày anh đi thì nơi ngực
Trái em đã không còn thấy bình minh
Điệu beat buồn này là do ai tạo
Khiến em não lòng cất lời ca
Tại sao bản thân em không mạnh
Mẽ buông bỏ quá khứ như người ta
Và sợi dây tình anh đưa tay cắt
Rồi đổ thừa em là người cầm dao
Tự em làm rồi tự em chuốt
Tự làm tổn thương em vậy sao
Ừ thì chia tay là do em hết
Em sẽ không tranh cãi nữa mà
Và bài nhạc buồn hôm nay em
Viết sẽ là kết thúc cho tất cả
Chợt nhói lòng vì bài nhạc
Cũ mà anh đã từng hát em nghe
Nhìn lại xung quanh chỉ còn mình em
Nơi khóe mi em chợt cay xé
Anh đâu rồi anh đâu mất rồi em
Chợt gào thét như người điên
Vòng tay ấm áp bất chợt buông ra
Và hình bóng anh dần dần tan biến
Và nếu một ngày em biến mất anh
Có chạy khắp nơi tìm em không
Hay là chỉ buồn trong chốc lát vì đã
Có người khác lấp đầy khoảng trống
Em hỏi thừa thật đó vì giờ mình là gì của nhau
Là người từng thương hay người yêu
Cũ cũng chẳng quay lại như lúc ban đầu
Họ sẽ không như em không
Làm cho anh buồn như em
Họ sẽ không im lặng quay đi bỏ
Anh một mình giữa màn đêm
Họ sẽ không làm anh giận đến
Nổi đỏ mặt không thể thốt ra lời
Và họ sẽ không lề mề như em
Mỗi lần đi đâu cũng đều phải đợi
Họ sẽ không như em đúng không
Vì họ biết cách yêu anh mà
Họ trưởng thành họ không sốc
Nổi không tính con nít như em đâu hả
Họ biết cách làm anh vừa lòng
Từ tâm hồn cho đến thể xác
Và họ biết cách làm anh vui mang
Đến cho anh thật nhiều cảm giác
Nhưng mà họ cũng sẽ không như
Em biết viết lời nhạc để tặng anh
Biết giận hờn biết làm anh khóc
Rồi lén đắp chăn để anh không lạnh
Biết nhỏng nhẻo đòi anh năn nỉ
Rồi nhéo anh một cái thật đau
Và biết mỗi khi trời mưa ào tới
Anh cần cái ôm nhẹ từ phía sau
Suy cho cùng họ không làm được
Là những việc ngốc mà em từng làm
Họ không như em dễ dàng nổi
Nóng và bản tính lại hay càm ràm
Họ sẽ mang cho anh tất cả tất
Cả những gì mà anh từng ước
Họ sẽ làm cho anh những thứ mà
Trước giờ em chưa từng làm được
Chợt nhói lòng vì bài nhạc
Cũ mà anh đã từng hát em nghe
Nhìn lại xung quanh chỉ còn mình em
Nơi khóe mi em chợt cay xé
Anh đâu rồi anh đâu mất rồi em
Chợt gào thét như người điên
Vòng tay ấm áp bất chợt buông
Ra và hình bóng anh dần dần tan biến
Và nếu một ngày em biến mất anh
Có chạy khắp nơi tìm em không
Hay là chỉ buồn trong chốc lát vì đã
Có người khác lấp đầy khoảng trống
Em hỏi thừa thật đó vì giờ mình là gì của nhau
Là người từng thương hay người yêu
Cũ cũng chẳng quay lại như lúc ban đầu
Tình yêu cứ như một bữa tiệc vậy
Bữa tiệc nào dù vui đến mấy rồi cũng tàn
Và cuộc tình nào dù đẹp đến
Mấy vẫn phải đến hồi kết thúc
Em chấp nhận buông tay anh
Để anh có thể bắt đầu một bữa tiệc mới
Một tình yêu mới mà ở nơi đó anh
Tìm thấy được những điều anh cần
Tạm biệt anh