Em buông bàn tay lần cuối anh không giữ em được
Cố chấp chỉ làm mình chịu giày vò hơn
Quá khứ, hiện tại cách nhau một nỗi đau
Em rời đi giây biệt ly ấy như vỡ tan
Thế giới mịt mờ, chẳng bận tâm ngày hay đêm
Anh chìm trong cơn mơ cũ
Để gặp em chẳng muốn thoát
Mây cũng thôi không xanh rồi
Mưa cứ trôi giông tả tơi
Nếu mai nắng lên,
em sẽ về lại bên anh có đúng không?
Vì ai đánh mất ai nên giờ này ngồi đây khóc lớn
Thà tổn thương mấy cũng cam,
nhưng đừng rời đi bỏ anh
Là duyên do ông trời, còn phận ta do em rồi
Là thơ ngây anh mất em rồi
Anh tìm em anh tìm em
Anh tìm em trong ngút ngàn
Để nghe giọng em,
Nghe giọng em thêm một giây sao quá khó
Tình yêu, đau đớn
Ngàn lần vạn lần xin em đừng đi
Vì ai đánh mất ai nên giờ này ngồi đây khóc lớn
Thà tổn thương mấy cũng cam nhưng đừng rời đi
Đừng rời đi...
Là duyên do trời còn phận ta do người
Là thơ ngây anh mất em
Một người đánh mất một người
Mất nụ cười nên giờ mất trí
Quẩn quanh một góc suy tư mang một nỗi đau xé tan
Trời không thương con rồi, phận trêu ngươi con người
Giờ làm sao anh cản nổi chia đôi...