(thuỳ dung) tặng anh trương chi
chúc anh cuộc sống luôn vui vẻ
NÓI LÓI VÀO NHẠC
Oanh ơi..giờ này
em đang ở nơi đâu
em có biết là hằng ngày
anh và con lê lết
nơi đầu đừng xoá chợ
để tìm em hay không
bà con cô bác ơi có ai thấy
cô ca sỉ thục oanh ở đâu không
làm ơn chỉ dùm tôi với
oanh ơi em có biết là?
Anh đã bao đêm
bao ngày mong ước
ta sống bên nhau
trong hạnh phúc êm đềm
nhưng ai đã gây
cho mói tình tan vỡ
để tình chung thuỷ
nay đành lở làng...
Em ơi..tháng bảy mưa ngâu
có cầu ô thước trên dải ngân hà
chức nữ hội ngộ ngưu lan
sao một năm dài xa...vắng
Còn anh nhớ em
chỉ bằng giấc mộng
khóc hận gì ai
gây cảnh đắng cay để giờ đây
anh sống kiếp đơn côi
biết về đâu khi đường
tương lai mịt mù tăm tối
mà lói đi về không có ngày mai
gì người ta cướp di
đôi mắt cũa....anh rồi.
oán than kêu gào
biết cùng ai
sớt chia thương sầu
ơi người hởi
đớn đau trong lòng
thương cành xanh
úa tàn trong sớm mai
thương cành xanh
úa tàn trong sớm mai
ngoài kia lắc phắt mưa bay
ở đây giọt đắng
giọt cay ngập lòng.
oanh hỡi oanh ơi
từ bấy lâu nay
sống cảnh đơn côi
ăn mày khốn khổ
một chén cơm thừa
chia sẻ cho con
đêm nầm không chiếu
lấy trăng làm đèn
nước mắt chan canh
hi vọng mong manh
có ngày gặp lại
người bạn tình xưa
một thời xa cách
để vơi bớt đi
nổi sầu cô lẻ
cho con gặp mẹ
bớt cảnh đơn côi
oanh hỡi oanh ơi..
em có biết không
giờ em ở nơi nào.
Tiếng vạc kêu sương
nức nở bạn chung tình
oanh ơi mấy năm trời xa cách
anh tưởng rằng mình đã chết
cũng như em đã chết
nhưng chỉ thương cho con trẻ
có làm chi cho nên tội
mà phải chịu đoạ đày
trong cái cảnh ăn xin
oanh ơi anh mong em về
đề vơi bớt cảnh đơn côi
quảng đời còn lại
tràn đầy ý sống
mãi mãi bên anh
em là người vợ hiền chung thuỷ
là hơi thở êm đềm
là ánh sáng tinh anh
gió đưa xác lá xa cành
để cây thương nhớ
cành xanh úa tàn...
À...ơi..nhạn lạc đàn
kêu sương tha thiết
mất em rồi
thương biết mấy oanh ơi
gương xưa mong được liền đôi
đón mùa xuân mới
hương đời nồng say.