Nhìn ngắm đêm cô tịch
Ánh trăng nhẹ lướt theo khói mây
Nhìn tuyết rơi lạnh lùng
Vấn vương lòng biết bao chuyện xưa
Rượu mấy chung dặn lòng
Giấu phong trần ở nơi tuyết sương
Phòng vắng ngân tiếng đàn
Vấn Linh một đoạn không thấy vang vọng.
Người đang hỏi ta chăng?
Hỏi trăm thứ “nhân sinh tự cổ” hay chăng?
Người đang ở phương xa?
Những phải trái trắng đen khen chê làm sao mà ta đếm đong?
Người đành tâm quên sao?
Lời ai hứa Vân Thâm biển người mênh mông?
Người đang ở nơi nào?
Bấy lâu khỏe không?
Nhìn ngắm đêm cô tịch
Ánh trăng nhẹ lướt theo khói mây
Nhìn tuyết rơi lạnh lùng
Vấn vương lòng biết bao chuyện xưa
Rượu mấy chung dặn lòng
Giấu phong trần ở nơi tuyết sương
Phòng vắng ngân tiếng đàn
Vấn Linh một đoạn không thấy vang vọng.
Người đang hỏi ta chăng?
Hỏi trăm thứ “nhân sinh tự cổ” hay chăng?
Người đang ở phương xa?
Những phải trái trắng đen khen chê làm sao mà ta đếm đong?
Người đành tâm quên sao?
Lời ai hứa Vân Thâm biển người mênh mông?
Người đang ở nơi nào?
Người đang hỏi ta chăng?
Hỏi trăm thứ “nhân sinh tự cổ” hay chăng?
Người đang ở phương xa?
Những phải trái trắng đen khen chê làm sao mà ta đếm đong?
Người đành tâm quên sao?
Lời ai hứa Vân Thâm biển người mênh mông?
Người đang ở nơi nào?
Vấn vương chẳng buông...