Anh bước thật châm khi bước nên
Xe cố gắng mỉm cười đâu ngoảnh lại
Hai năm nghĩa vụ lai càng xa hơn em
Liệu có còn đứng chờ ai
Khoảng cách này anh bỗng ngỡ ngàng
Rằng mình sắp xa nhau rồi đấy
Em ơi anh rất muốn khóc không biết
Bao giờ mới gặp lại được nhau đây
Mắt em đỏ lệ em đang rơi vẫn còn
Vương vấn trên gò má
Anh cố gượng cười tay vẫy chào
Em lệ đổ vào tim xót xa quá
Bầu trời hôm nay sao bỗng khác lạ
Không khí bây giờ thật khó quên
Ô tô lăn bánh xe dần di chuyển và 2
Năm tới không còn em ở cạnh bên
Anh dấu nỗi buồn tận sâu trong lòng
Không cho em thấy để em mong
Những năm tháng ta ở cạnh nhau anh
Sẽ cố gắng cất trong lòng
Sẽ cố hoàn thành 2 năm nghĩa vụ
Nhiệm vụ chính phủ giao cho anh
Có em trong lòng những đêm anh gác
Trời đông sẽ không cảm thấy lạnh
Nhưng mà em à Anh bỗng thấy sợ
Không phải là vì sợ vất vả
Anh sợ một ngày nào đó xa mặt cách
Lòng em khó mà vượt qua
Hãy nhớ về anh về những kỷ niệm anh
Đón anh đứa lúc tan ca
Để rồi một ngày nào đó anh muốn
Em nói vì anh em vượt qua tất cả
Hai năm nghĩa vụ cất bước anh đi
Chỉ còn tình yêu mình ở lại
Hai năm nghĩa vụ sẽ dài lê thê liệu
Em có con đứng chờ ai
Ngày anh bước lên xe ngước mắt
Lại nhìn em bật khóc
Anh cố mỉm cười ôm chặt lấy em
Mà lệ anh rơi ở trong lòng
Em ở hậu phương giữ gìn sức khỏe
Hai năm nghĩa vụ rồi anh về
Anh sẽ lại chạy đến tìm em anh sẽ
Làm những thứ anh thề
Anh vì tổ quốc vì nghĩa vụ bảo vệ
Đất nước anh phải đi
Hai năm nghĩa vụ 4 mùa xương gió
Nắng mưa vây anh có ngại gì
Vậy là anh đi bước lên xe rồi ngày
Mai không về nữa
Em òa lên khóc cố víu tay anh nhưng
Rồi đoàn xe dần đóng cửa
Vậy là mình phải xa nhau rồi đấy cuộc
Đời thằng lính có được chi
Anh lấy nụ cười che đi nước mắt mưa
Rơi tầm tã ngày biệt ly
Nhà hai đứa cách vài cây số mà bây giờ
Phải yêu xa
Xin cho anh gửi lại những kỷ niệm trên
Những con đường mình đi qua
Em hứa đợi em hứa chờ anh chỉ cũng
Chỉ có hai năm
Em à thanh xuân của người con gái
Thử hỏi có mấy lần hai năm
Em không chờ được nữa thì đừng mỏi
Mòn vì anh
Ngày mai với anh là nắng gió nhưng
Bên em vẫn là trời xanh
Bạn anh cười thằng thì trúc phúc thằng
Nói cắm sừng đó mày ơi
Mày đi nghĩa vụ tới tận hai năm
8 trăm giấc ngủ ai mà đợi
Đã có những lần tủi thân anh khóc
Nghĩ tới ngày về chẳng tương lai
Em khẽ nắm chặt đôi tay anh nói ngoài
Anh ra em chẳng thương ai
Em hãy sống cho thật tốt ngày anh
Chở về sẽ không xa
Anh sẽ giữ em vào trong lồng ngực
Sẽ chẳng thêm ai ngoài em ra
Đã có những lần tủi thân anh khóc nghĩ
Tới ngày về chẳng tương lai
Em khẽ nắm chặt đôi tay anh nói ngoài
Anh ra em chẳng thương ai
Vậy là anh đi bước lên xe rồi ngày
Mai không về nữa
Năm tới không còn em ở cạnh bên
Anh dấu nỗi buồn tận sâu trong lòng
Em ở hậu phương giữ gìn sức khỏe
Hai năm nghĩa vụ rồi anh về
Anh sẽ lại chạy đến tìm em anh
Sẽ làm những thứ anh thề
Anh vì tổ quốc vì nghĩa vụ bảo
Vệ đất nước anh phải đi
Hai năm nghĩa vụ 4 mùa xương
Gió nắng mưa vây anh có ngại gì
Đã có những lần tủi thân anh khóc nghĩ
Tới ngày về chẳng tương lai
Em khẽ nắm chặt đôi tay anh nói ngoài
Anh ra em chẳng thương ai
Em hãy sống cho thật tốt ngày anh chở
Về sẽ không xa
Anh sẽ giữ em vào trong lồng ngực
Sẽ chẳng thêm ai ngoài em ra
Em ở hậu phương giữ gìn sức khỏe
Hai năm nghĩa vụ rồi anh về
Anh sẽ lại chạy đến tìm em anh
Sẽ làm những thứ anh thề
Anh vì tổ quốc vì nghĩa vụ bảo
Vệ đất nước anh phải đi
Hai năm nghĩa vụ 4 mùa xương
Gió nắng mưa vây anh có ngại gì