Room Dạ Cổ Hoài Lang
ID 1938527
Hạnh Phúc Thật Về Chưa
T/g: Thùy Trang
Beat: Lực Nguyễn
ID 62083187703
Nữ Diễn Ba Vai
THOẠI:
(Quỳnh): Alo... Thúy Hả
Tui muốn bà giúp tui
(Thúy): Giúp bà chuyện gì
(Quỳnh): Ông xã tui ổng léng phéng
với cái con nhỏ bán vải
ở chợ Tân Biên á
(Thúy): Hả... thiệt hả
Bà có nhìn lộn không
ông xã bà hiền queo
mà bồ bịch cái gì
(Quỳnh): Tui nói thiệt mà
bà qua giúp tui nghen
(Thúy): Ừa...
Vậy bà chờ tui qua rồi đi hen
Nhưng mà bà
đừng làm lớn chuyện
Phải tìm hiểu kỉ đàng hoàng
thì tui mới đi
(Quỳnh): Ừa tui hứa
(Thúy): Vậy tui qua liền...
NGŨ ĐIỂM BÀI TẠ:
(Quỳnh): Tới rồi...
Bà ở đây nghe
Để tui vô trỏng
tui coi như thế nào
(Thúy): Chưa chi mà bà đã run
Tui đây đứng đợi
tui đâu có yên lòng
(Quỳnh): Chắc bà nghĩ tui sợ người
Bà đừng có quá âu lo
Tui vô trỏng
nện cho nhỏ kia mập mình
(Thúy): Bà phải tìm hiểu
nguyên nhân cặn kẽ
Kẻo đánh nhầm
thì mang tội bà ơi
Rồi lên phường
lên huyện thật là lôi thôi
(Quỳnh): Tui đây không sợ
bởi tui đây bị giựt chồng....
THOẠI:
(Thúy): Thôi tui đi gửi xe
gửi xong tui với bà
vô luôn một thể...
(Quyên): Trời.... trời ơi
Sao chị cắt hết vải của tôi
(Quỳnh): Vải của cô hả
đồ giựt chồng
Mà giựt chồng là tôi cắt...
Tôi cắt hết... cắt hết...
(Phong): Cái gì...
cái gì vậy Quyên
(Quyên): Chị ơi chị đừng cắt nữa
Tội cho em lắm chị ơi
Hic...hic....hic...
(Phong): Ủa..kìa mình
sao mình lại đến đây
Quyên em vô trong đi
để anh nói chuyện với vợ anh
(Quyên): Dạ....
(Phong): Ai chỉ cho mình đến đây
tại sao mình lại đến đây
VỌNG CỔ 1:
(Quỳnh): Tôi đến đây
để biết chồng tôi
Là một người vô tâm giả trá....
Đã phụ phàng tôi
để sẽ ái…
chia...
nồng...
(Phong): Anh xin lỗi mình
(Quỳnh): Mấy chục năm qua
trong tình nghĩa vợ chồng…
Tôi chưa một lần
gạn trong lắng đục
Chỉ một dạ yêu chồng
hết mực chăm con.
Quên mất rồi sao
lời vàng đá keo sơn
Anh trả lời tôi đi
tại vì đâu anh lại phủ phàng
Tôi bây giờ
tâm dạ nát tan
Muốn nói thật nhiều
mà sao cổ mình nghẹn đắng...
THOẠI:
(Phong): Tôi biết là tôi
có lỗi với mình nhiều lắm
Tôi xin mình
hãy tha thứ cho tôi
(Quỳnh): Anh bảo tôi
tha thứ cho anh
Trong khi...
anh biết đó là lỗi
Thì tai lại sao anh
lại gây ra lầm lỗi chứ...
CÂU 2:
(Phong): Em ơi...
Thúy Quyên đáng thương
hơn là đáng trách
Đã từ lâu
anh muốn thổ lộ cùng em
Xin em thương
mà đừng nên nhục mạ
Quyên đã vì anh
mà chịu lắm thiệt thòi...
Ngày em và anh
sánh bước chung đời...
Thì Thúy Quyên
đã cạn dòng nước mắt
Nàng khóc thật nhiều
bởi duyên nợ trái ngang.
Bao nhiêu năm vợ chồng mình
sống trong hạnh phúc giàu sang
Thì Thúy Quyên lại phải
một mình nuôi con thơ dại
Nàng bôn ba
khắp làng thôn thành thị
Chạy vại từng đồng
lo kế sinh nhai...
THOẠI:
(Quỳnh): Chưa chi mà
anh bênh người ta rồi
Bây giờ anh về chưa
hay là anh muốn
Tôi vô cắt hết
cái sạp vải của nhỏ đó
(Phong): Em… em hãy ở lại
mà nghe anh nói hết
(Quỳnh): Anh muốn nói gì
thì về nhà nói..
CÂU 3:
(Phong): Anh gặp lại Thúy Quyên
đã hai năm rồi
Nhưng anh chưa một lần
dám phụ bạc tình em...
(Phong): Anh đã làm Thúy Quyên
đau khổ khổ một lần
Anh không muốn Quyên
phải khổ đau
thêm một lần nữa
Trước khi cưới em làm vợ
Anh với Thúy Quyên
đã yêu nhau
Và hơn một lần
anh đã vượt qua vòng lễ giáo
Kết quả là...
để lại cho nàng...
một đứa con.
Nếu em thương anh
thì em hãy thương cho trót
Cho đứa con khờ
thoát khỏi cảnh cút côi
Từ đây cho đến ngàn sau
Anh nguyền khắc dạ
ơn sâu vợ mình...
THOẠI:
(Quyên): Anh chị hãy đi về đi
mấy chục năm qua
Tôi nuôi con tôi được
Thì bây giờ
tôi cũng nuôi được
(Phong): Xin em hãy để anh
tiếp sức nuôi con
Anh muốn dạy dỗ nó nên người
(Quỳnh): Thiệt ra mới đầu
em không hiểu gì
nên em giận lắm
Nhưng bây giờ em đã hiểu
Chị Quyên ơi...
(Quyên): Tôi đây..
Em xin chị...
hãy cho anh Phong...
(Quyên): Tôi nghe hết rồi..
Quỳnh và anh Phong về đi
Đi hết đi... đi hết đi...
Tôi không cần ai nữa hết...
CHIÊU QUÂN:
(Quyên): Tôi xin các người...
Đừng gây thêm khổ lụy
Bao năm rồi
mình tôi chống chọi
Trời ơi sao uất nghẹn
Lòng nát tan
mà chẳng nói nên lời
(Quỳnh): Chị....
(Phong): Xin người thông cảm cho tôi
Vì đâu không nói được
Chỉ mong ai
thấu hiểu cho mình...
VỌNG CỔ 4:
(Quyên): Tôi đã hiểu và tôi
đang gục đầu chua xót
Tại tôi tin nên mới...
khổ…
như....
vầy....
Ai.. ai đã nói với ai
suốt mấy chục năm dài...
Không lúc nào
là không mơ hình tưởng bóng
Về một thời
tha thiết yêu thương.
Vậy mà nay
ôi sao quá chán chường
Người bên người
ngập tràn hạnh phúc
Chắc ai kia
đang cười tôi ngu dốt
Tại tôi quá yêu
nên lầm tin đến hai lần...
THOẠI:
(Phong): Thúy Quyên xin em hiểu...
(Quỳnh): Chị Quyên...
Chị nói gì...
mà em không hiểu...
NGỰA Ô NAM:
(Quỳnh): Em xin chị
hãy nói...
thêm....
Ai đã lầm và ai đã tin ai
Hay là anh Phong
đã gian dối chị cùng em
Trao tình trót lưỡi đầu môi
(Phong): Hoàn cảnh trái ngang
là do định mệnh
(Quyên): Thôi xin anh hãy an lòng
Em và con rời khỏi nơi này
Xin chúc Quỳnh
được hạnh phúc trăm năm
Tôi không còn
mơ nghĩ xa xăm
(Phong): Chuyện ngày xưa
với chuyện bây giờ
Ôi sao tâm trí dật dờ
(Quyên): Thôi anh hãy về
cùng với vợ
Tôi cam phần
lận đận riêng tôi...
THOẠI:
(Quyên): Đi .....đi.....
(Quỳnh): Chị Quyên...
(Phong): Thúy Quyên em chạy đi đâu
Hãy chờ anh theo với
Quyên ơi....
(Quỳnh): Anh mà chạy theo là...là…
Tôi về nhà tôi…
Tôi đốt nhà tôi giết con
Rồi... rồi....
tôi chết cho anh coi...
(Phong): Quỳnh... Quỳnh...
em mau tĩnh dậy đi
Em làm sao vậy..
tại sao em khóc vậy...
(Quỳnh): Ông xã…
Vậy mà em cứ tưởng
(Phong): Em tưởng cái gì vậy bà xã
(Quỳnh): Em nằm mơ
thấy anh bỏ mẹ con em
đi theo người ta rồi
(Phong): Không có đâu em
suốt cuộc đời này
Anh nguyện chỉ có
mình bà xã anh mà thôi
(Quỳnh): Hạnh phúc đã thực
là của em chưa
Qua cơn mơ rồi mà em
vẫn còn phập phồng lo sợ
(Phong): Bà xã cho anh hun cái hen
(Quỳnh): Ý... anh kì quá hà
(Phong): Vợ chồng mình mãi mãi
là của nhau em nhé
(Quỳnh): Dạ ..em yêu anh
Ông xã...
Beat Lực Nguyễn Upload
Room Dạ Cổ Hoài Lang
ID 1938527