Màn sương phủ lối giăng màn đêm
Chân lê gót buồn biết đi về đâu?
a ăm thoáng buồn hồn miên man.
Ai chia sớt cùng lúc đêm tàn?
Cơn gió lùa sao buốt lòng.
Đâu người hẹn cùng nhau muôn thuở?
Sao...phủi...tình
Quên hết những ngày
Tay nắm tay mơ ây đời
sẽ không rời a.
Nay chỉ tôi ôm tình này cùng men cay
Ai với ai say đắm tình
Dù lòng...còn vương mang bóng hình
Phải cố quên để thôi ngậm ngùi
Cớ sao chẳng mờ trong tim?
Hôm...em đi tôi thẩn thờ
Lệ chảy dài
Nghẹn môi mi cay thấm tràn
Em...đã quây bước vọi
Đâu biết được tim rã rời
Hồn tôi liệm theo đường em đang bước
Bao...đêm
thao thức nhìn về trùng mây
Mong phương ấy ai sẽ vui
chẳng vương u buồn.
Lòng thầm mong người bình yên
Môi hồng thêm inh
Luôn thấm tươi một nụ cười
sáng như thiên thần.
Mà đang mơ thôi
Người đâu có buồn?
Đang ái ân với ai hẹn thề
chẳng cần tình tôi.
Kìa...ánh trăng uống rồi
chuyện trò cùng tôi.
Trăng..ơi..có...biết
cho khối tình
Lòng thủy chung khó phai
sắc son đã trao cho người
Vì...Cao anh
không se mối chỉ
Nên bẽ bàng..
Người đi cách a ân tình
bỏ tôi lẽ lôi tâm hồn.
Trời định a...hay
người đã phũ phàng?
Cho trái tim héo khô mỏi mòn
chết theo tháng ngày tương tư
Trời sáng
sao bóng đêm vờn quanh?
Mây u ám trời
có mang hình người
Cho ta nhắn bao lời yêu thương
Dù em đổi thay vẫn tôn thờ
duyên kiêp này thôi lỡ rồi
Hẹn em kiếp sau bền duyên đôi lứa
Không...trách...hờn
đành chôn sâu khối tình
Theo uống nơi hoan mồ
tái lai sẽ tròn...tơ...duyên.