Trích đoạn NGƯỜI TÌNH TRÊN CHIẾN TRẬN__Song ca
Tác giả: Mộc Linh-Nguyên Thảo
--UP BEAT--
꧁༺ ÚŦ ŁłỄU ༻꧂
ROOM: CÀ MAU VỌNG CỔ
ID:904437
___o0o___
[NHẠC]
[Nam:] Buồn mà chi
[Nữ:] Làm sao vơi nhớ thương
Lệ buồn rơi
làm môi mắt phai hồng.
[Nam:] Khóc chi…
hỡi ai…
tình xưa như
nước trôi qua cầu.
[Nữ:] Tình đã bay xa
như vờn mây cuối trời
[Nam:] Một đời sắc se buồn
[Nữ:] Thôi đành xa cách
thiên thu, từ đây…
[THOẠI]
[Nữ:] Nửa chung máu
hòa thuốc hồi quơn lực
dòng máu của Thiên Kiều
đã luân chuyển trong huyết quản
của Thạch Xuyên
[Nam:] Tình đôi ta
rồi cũng đành vĩnh biệt
dòng máu này,
xin trả lại cho ai…
[Vọng cổ: CÂU 4]
[Nữ:] Cổ Thạch Xuyên ơi
nợ của ông trót vay
xin trọn đời cất giữ
dù nặng dạ yêu thương
hay lạnh lùng xa lạ….
Xin hãy giữ cho tôi
những giọt máu tinh khôi
nguyên vẹn ở…
..trong..
..người..
Trả máu cho tôi
là ông trả cả cuộc đời.
Nếu như thế
thì sự hi sinh của tôi
hoàn toàn vô nghĩa
và tôi là người
không hiểu được
ý nghĩa tình yêu.
Cho chứ không đòi
dù phải đau xót
đến bao nhiêu.
Ông đừng vội xem tôi
như người xa lạ
Đừng vội khinh tôi
dù tôi là người Mông Cổ
đừng thù ghét tôi
cho thêm lắm tội tình.
[NÓI DẶM]
[Nam:] Nợ ta vay
ta phải trả
[Nữ:] Tôi chưa đòi
sao ông vội trả cho tôi
[CÂU 5](dứt hò)
[Nam:] A Khắc Thiên Kiều
Ta sợ rằng
ta không trả nổi
rồi nợ sẽ
nối tiếp oan khiên
mà cao vợi chất chồng.
[Nữ:] Nhưng ít ra
máu của tôi và ông
đã chảy chung dòng.
Thì không lẽ
ông chỉ xem tôi
hoàn toàn thù nghịch
không chút tình gì
với kẻ đã yêu ông.
[Nam:] Nếu mai này
đất nước có bình yên
nàng về với quê hương
với cát vàng sa mạc.
Ta sẽ nhớ mãi
một người con gái nhỏ
đã dâng trọn tim yêu
khi trận chiến chưa tàn.
[NGÂM]
[Nữ:] Mai mốt tôi về
tôi sẽ nhớ
Nhớ trời Tây Hạ
nhớ người xưa
[Nam:] Chiều loang loáng nắng
trời Tây Hạ
Trận chiến chưa tàn
ta đã thua…
[Vọng cổ : CÂU 4]
[Nữ:] Tôi giết ông để đòi lại
giọt máu chung tình
mà tôi đã
gởi trao cho ông
từ đêm tương ngộ…
Đòi lại hơi ấm tình yêu
và hơi thở mà ông
đã vay mượn của tôi
để san sẻ…
…cho…
…người…
Tôi chưa thể quên ông
mà ông đã phụ tôi rồi.
Tôi yêu ông
như yêu mùa xuân
đầy nắng ấm
có tiếng chim hiền hòa
rộn rã giữa vườn hương.
Vậy mà…
ông đối với tôi
quá bạc bẽo phũ phàng
nỡ xem tình tôi
như một trò đùa vô nghĩa.
Trò đùa của một
khách qua đường xa lạ
ngắt cành hoa xuân
không thương tiếc chạnh lòng.
[THOẠI]
[Nam:] Nàng đã…
hai lần cứu mạng
[Nữ:] Vâng…
[Nam:] Ta đã hai lần
vay nợ của nàng
tại sao nàng không để
cho ta được chết…
[Nữ:] Cổ Thạch Xuyên
ông vô tình lắm…
[Vọng cổ: CÂU 2]
[Nam:] Thiên Kiều ơi
ta đã trót nguyện
dâng đời cho
quê hương chủng tộc…
Làm sao sống trọn
nỗi bình yên
để nhìn màu xanh của lá
màu tươi thắm của hoa
và màu mắt đẹp của ..
..nhân…
..tình..
Ta cắn chặt răng
cắt lìa đoạn tơ tâm sự
cho vụn vỡ tan tành.
Hoàn cảnh hôm nay
còn biết làm sao khác
xin nàng hãy xem ta
như một kẻ không quen.
Mai mốt đây giữa chiến trận
ta sẽ gặp lại nhau
và biết đâu
sẽ có người gục ngã.
Kẻ còn lại rồi sẽ
cúi đầu thương tiếc
vuốt mặt cho người tình
trên chiến trận chiều hôm…
[NÓI DẶM]
[Nữ:] Trời ơi…
Chúng ta sinh ra
chỉ là những
con người vô tội
tại sao chiến tranh
lại giết chết mộng yêu đương
Cổ Thạch Xuyên
tôi muốn được nghe
ông nói một lời
rằng ông đã yêu tôi
và còn
yêu tôi mãi mãi…
[CÂU 3]
[Nam:] Thiên Kiều ơi…
dù ta có nói
vạn lần như thế
cũng chỉ là cơn gió thoảng
chút nắng hồng
trên đỉnh núi mù sương.
Rồi ngàn mây
lớp lớp sẽ giăng giăng
xua cơn nắng nhỏ
ngủ triền miên không trở dậy.
Cũng như tình yêu
của chúng ta
bừng lên trong thoáng chốc
rồi khép kín lạnh lùng
trong giấc ngủ thiên thu.
Thiên Kiều ơi
dù ta có nói yêu em
và dù cho mai mốt này
chiến tranh không còn nữa.
Thì em cũng trở về
quê hương Mông Cổ
Để ta còn lại bâng khuâng
nhìn theo khuất bóng ngựa hồng./.
꧁༺ ÚŦ ŁłỄU ༻꧂
CÀ MAU VỌNG CỔ
CHÚC CÁC BẠN GIAO LƯU VUI VẺ