Ngày buồn giờ áo ai khâu vá quàng rồi
Lặng nhìn dòng nước con sông phút bồi hồi
Một lần này hỡi em ơi ở lại đi
Vạn trùng cơn đau ngoài kia chỉ là bão tố
Trần gian bao nhiêu lần thế thái bẽ bàng
Mình quay bước ngỡ ngàng thêm một cuộc tình bước sang trang
Tìm đâu riêng em một chân ái vĩnh hằng
Đành tự nhủ mình rằng phận duyên cách ngăn ôm cay đắng
Khóc cho nhau một lần rồi thôi không gặp nhau nữa đâu
Bến sông xưa nơi mình thường ngồi, cạnh bên nhau rất lâu
Áng mây bay ngang trời tựa như, ân tình trôi thế thôi
Lòng không nói nhưng sâu bên trong tim đau nhói mím chặt môi
Một người con tim tan vỡ, vì yêu đắm say một người
Một người không phai nỗi nhớ, người kia đã quên lâu rồi
Cô đơn dành cho ai đây bao nhiêu tương tư tàn hoa phai
Cứ nghĩ là sẽ giữ mãi được hình bóng
Bao nhiêu lần đã hi vọng về nơi dấu yêu ban đầu
Nay là nước mắt ướt mi lưng tròng
Thẹn thùng nhìn em quay gót đi mãi, anh đứng chết lặng trong mưa
Dù rằng bên em đã có ai nhưng nơi đây anh vẫn còn chờ
Ngọt ngào em trao chẳng thấy nhưng chỉ toàn chua cay
Cố xóa những phút giây ngày mà bên nhau bao ước thề
Bao nhiêu kí ức 1 thời… giờ thành cay đắng 1 đời
Nhà cao xe sang, váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn… ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng
Phận đời ngang trái… giờ biết nói cùng với ai
Thà là người cứ nói một lời giờ đã có ai bên đời
Dẫu cho anh vẫn còn nhiều lần ngập ngừng chưa nói
Đoạn tình tương lai nay dở dang chờ ai vẫn thương nhau vô vàn
Hợp rồi tan… ai biết mai đây lỡ làng
Gió lung lay bàn tay nâng cánh hoa tình
Dẫu trăm năm người thương vẫn cách xa mình
Thuyền mãi ra khơi đi về nơi con sóng thương nhớ
Chốn xa xăm trùng dương muôn hướng vạn lý
Đoạn đường mới người bước bên anh không là em nữa
Em đã cảm thấy thoải mái chút nào chưa
Từng lời hứa mình nói khi xưa không cần thiết nữa
Giờ đây niềm đau đã quá thừa