Hò....ơ....ớ....ơ....
Con cò lặn lội bờ sông
Cò ơi sao nỡ
quên công mẹ già
Hỏi rằng ai đẻ cò ra
Mà cò lại bỏ .ờ....
Hò...ơ....ớ...ơ...
Mà cò lại bỏ..
Mẹ già không... nuôi...
( VỌNG CỔ-1 )
Còn nhớ không cò ơi
khi Mẹ đi ngược về xuôi
dằm mưa dãi nắng...
Để đi bắt từng con tôm
con Tép về nuôi cho cò
lớn khôn hãnh diện với...
Bao...
Người...
Một mình mẹ gian nan
bươn chãi giữa cuộc đời.
Đêm nằm trên
nệm êm chăn ấm,
cò còn nhớ những ngày
mưa lũ gió to.
Mẹ phải ra đồng
ướt cả đôi vai,
môi mặn mồ hôi
quyện nước mưa lùa.
Công mẹ bao ngày
vất vả nuôi con,
Sao nỡ cò ơi
lạnh lùng đành quên mất...
( CÂU 2 )
Sấm chớp ầm vang
trên đầu hù dọa,
mẹ vẫn săm soi
dõi mắt kiếm mồi.
Bùn nhão dưới chân
trơn trượt rã rời.
Có bao giờ
Cò ra đường đêm tối,
tự bắt tép một mình
về để nuôi thân.
Vậy mà mỗi lần
mồi mẹ đem về
cò lại còn chê
Tép mồng nhỏ xíu.
Làm mẹ buồn hiu
lệ tràn khóe mắt
Cò đâu hiểu rằng
lòng mẹ héo hon...
( LÝ CHIỀU CHIỀU )
Đành rằng...
Mẹ với thân già nua
Vẫn ngày đêm
chở che cho đàn con trẻ
Thế nhưng xót xa vô cùng
Khi lắng nghe con mình
Vô tình
xem thường mẹ cha
Đớn đau
biết bao trong lòng...
( VỌNG CỔ-5 )
Trong khi với vợ con riêng
thì cò nâng niu
hết lòng xem trọng...
Và còn chiều chuộng
chăm lo hôm sớm...
Không...
Rời...
Kể cả lúc vợ con
chửi rủa nặng lời.
Công cha như non
biển trời nghĩa mẹ
Cò quên hết rồi
cò hỡi biết chăng?
Cò bạc như vôi
tình cảm lạnh lùng
làm sao dạy các con
nên người cho được.
Bạc phước vô phần
có đứa con như thế
Cò có buồn không
khi mẹ nói câu này....
( LÝ-CON-SÁO )
Công... ơn cha
Nghĩa mẹ muôn đời khắc ghi.
Cò ơi, cò nghĩ ra sao?
Mẹ đi bắt tép đêm trường
Hang sâu Mẹ chẳng ngại ngần
Còn cha thì
mòn chân héo hon
Tình yêu thương
chẳng bao giờ phai
Cò lớn rồi
nhớ không thuở xưa?
Bầu sữa ngon
mẹ cho con từng đêm
( VỀ-CÂU-6 )
Khi xưa cỏn con
nôi hồng ru giấc
Bây giờ lớn khôn
quên mất mẹ mình...
Vì đâu có cánh có lông
Mà cò đã vội
quên công mẹ già
Hỏi rằng ai đẻ cò ra
Mà cò lại bỏ
mẹ già không nuôi?....../....