Tân cổ Tình xưa ( thiếu kép )
Hát với thủy tiên
Chép lời và úp beat
~~ gia bảo ~~
~/////~
( nhạc )
Nữ : Giữa Sài Gòn phồn hoa
chợt nghe câu hát dân ca
lòng tôi nhớ một người
Nam : ngọt ngào lời ru
thắm đượm tình quê
Ngược dòng thời gian
hình bóng xưa quay về
Nữ : người em gái nhỏ dịu hiền
ca nhạc buồn
"gợi nhớ quê hương".
Nam : Tiếng đàn cùng lời ca
ngày xưa hai đứa bên nhau
tình vẫn sống dạt dào
Nữ : Dệt mộng trăng sao
có nào ngờ đâu
Đời hợp tan
giòng nước trôi qua cầu
Nam : Giờ nơi xứ lạ quê người
ai dạo đàn mỗi lúc em ca.
Nữ : giờ nơi xứ lạ quê người
Ai dạo đàn mỗi lúc em ca....
~/////~
( vọng cổ câu 1 )
Nam : hình bóng ngày xưa
Mưa gió sớm trưa đường
Làng cách hai lối...nhỏ.
Hò hẹn cùng nhau
Giữa đêm trăng tỏ
Bãi cỏ ven sông
Em hát anh.....
Đàn.
~/////~
Đời hợp rồi tan
Duyên số bẽ bàng.
Nữ : mỗi kẻ một phương
Đôi đàng cách trở.
Dang dở nhịp cầu
Sầu hận riêng mang.
Nam : đoàn đường đời
Sao quá trái ngang.
Lỡ phím sai cung
Lạnh lùng đêm cô tịch.
Nữ : mờ mịt chân trời
Mỗi đứa một nơi.
Xứ lạ quê người
Chiều trôi nổi nhớ.....
~////~
( chiêu quân )
Nam : nơi phương nào..
Xa dịu vợi.
Ở quê nhà
anh luôn mong đợi
lòng mà không nghỉ ngợi.
Chốn phồn hoa
em hỡi mau về.
Nữ : thôi rồi dang dở tình xưa
Chiều mưa giá lạnh.
Chạnh niềm đau
Canh cánh bên lòng.
( về câu 2 )
Nam : đàn lỡ phím tơ buông
Cung ai oán.
Đêm đã tàn đêm
Sương khói lạnh mờ.
Nữ : hoang vắng quạnh hiu
Thắt thẻo nổi mong chờ.
Nam : tình bơ vơ hững hờ
Trong nghịch cảnh.
Chạnh nổi ưu phiền
Ứa lệ cay cay.
Nữ : theo tháng năm dài
Đâu thể phôi phai.
Duyên nợ trúc mai
Đành thôi gãy đổ.
Nam : bà nguyệt ông tơ
Định rồi phần số
Để khổ để sầu
Cho hai mái đầu xanh....
~////~
( văn thiên tường )
Nam : hãy khóc đi.....
em..
Để mai này
em cất bước vu quy
Trời xa cách trở
Dẩu có nhớ có thương
Đoạn trường dang dở
Sâm thương.
Cố hương mờ mịt
Phương trời.
Nữ : khóe lệ tuông rơi
Nghẹn ngào khó nói.
em mang câu phản bội
Bước sang ngang
Rẻ lối duyên đầu.
Nam : cầu ô gãy đổ
Để khổ cho nhau.
Nghẹn ngào nhói dạ
Thương đau.
Nữ : hỡi trời cao
Sao gieo cảnh ba đào.
Nam : đừng em ơi
Đừng nên khóc hận.
Bởi do số phận
Mình quen nhau
Qua những khúc ca buồn.
Nữ : kể từ đây
Ta mãi mãi xa rồi
Tận phương trời
Cách ngăn đôi ngã
Nam : ai sẽ dạo đàn
Trong lúc em ca.
~/////~
( vọng cổ câu 5 )
Nữ : khoảng cách đôi ta
Giờ như xa .....lạ
Khúc hát dân ca
Mang nhiều nổi nhớ
Để lại trong tim
Tình đầu vụn vỡ
Giấc mộng nên thơ
Bến củ câu.....
Hò.
~/////~
Nam : ngày ấy ghi sâu
Đâu dễ phai nhòa.
Nữ : lẽ bước mình em
Ngậm ngùi cay đắng.
Thiếu vắng anh rồi
Một mãnh tim côi.
Nam : thôi em chớ quá u sầu
Mà buồn tủi khôn nguôi.
Bởi tình cũ nghĩa xưa
Chôn vùi dĩ vãng.
Còn lại đêm nay
Trong màn sương
Bãng lãng.
Hãy hát đi em
anh sẽ đệm đàn.
( lý trị an )
Nữ : câu hát xưa
Đưa mình chung lối mộng.
Buồn hay không
Hai lối đi bờ môi thắm sầu.
Nam : điệu dân ca
em hát sao lòng buồn tê tái.
Mang u hoài
em về sống bên người ta.
Nữ : đường thương đau
Ta thấy nhau rồi đành xa cách.
Nam : hai hướng đời
anh chọn lẽ loi mình anh.
( nhạc )
Nữ : Khoảng cách đôi ta
ngày xưa chỉ một con đường
Nam : Mà nỗi nhớ ai ơi dài vô tận
Như biển xanh
có bao giờ hết mặn
Nữ : như trái tim này anh
xin tặng riêng em.
Nam : Cách biệt ngàn dặm xa
chiều nay nghe khúc dân ca
lòng em có chạnh buồn
Nữ : Chuyện tình đôi ta
gởi trọn bài ca
Nam : Để tình quê
còn mãi không phai nhòa
Nữ : Dòng sông bến cũ câu hò
phương trời nào còn nhớ
không anh.
( về câu 6 )
Nam : mối tình xưa tìm trong
Ảo ảnh.
Giấc mộng đêm thu
Hiu quạnh riêng mình.
Nữ : bài ca em hát anh đàn
Dòng sông bến củ
Mộng vàng còn đây.
Nam : phương trời cách biệt
Chân mây.
Ngoài kia bão tố
Nhớ người tình xưa.
~// beat gia bảo //~