Khi em không thuộc về ai 
thì em chớ có nên ưu hoài 
Khi em không thuộc về ai 
nụ cười em như ngàn tia nắng 
Khi em không thuộc về ai 
nhìn em buông lời hững hờ 
Khi em không thuộc về ai 
nhìn đời bỗng dưng thờ ơ 
Là vì em đã 
không còn là của riêng ai 
Bước chân em đi 
có bao người nhìn theo mơ ước 
Thế giới đông người 
em ung dung mỉm cười đếm bước 
Tóc xỏa buông dài 
nụ cười làm ngây ngất hồn ai 
Khi em không thuộc về ai 
hàng bao ánh mắt vây quanh mình 
Khi em không thuộc về ai 
bao nhiêu người thầm gọi tên em 
Khi em không thuộc về ai 
nghe nhiều lời yêu thương đắm say 
Nên em không còn cô đơn 
vì mọi người đang ở quanh em 
Khi em không thuộc về ai 
thì em chớ có nên ưu hoài 
Khi em không thuộc về ai 
nụ cười em như ngàn tia nắng 
Khi em không thuộc về ai 
nhìn em buông lời hững hờ 
Khi em không thuộc về ai 
nhìn đời bỗng dưng thờ ơ 
Là vì em đã 
không còn là của riêng ai 
Bước chân em đi 
có bao người nhìn theo mơ ước 
Thế giới đông người 
em ung dung mỉm cười đếm bước 
Tóc xỏa buông dài 
nụ cười làm ngây ngất hồn ai 
Khi em không thuộc về ai 
hàng bao ánh mắt vây quanh mình 
Khi em không thuộc về ai 
bao nhiêu người thầm gọi tên em 
Khi em không thuộc về ai 
nghe nhiều lời yêu thương đắm say 
Nên em không còn cô đơn 
vì mọi người đang ở quanh em 
Người đàn bà cũ 
khi không còn là của riêng ai 
Trở nên tuyệt vời 
từ nụ cười bờ môi ánh mắt 
Lung linh rạng ngời 
như hoa trong vườn xuân khoe sắc 
Bao gã si tình lặng nhìn thầm... 
mơ ước... được yêu