Hỡi là người ơi ơ ớ ơ ơ…
Chứ tình cha như biển bao la
Mẹ là sông ơ lớn, giao thoa ngọt ờ ớ ngào
Mà con là suối nhỏ quyện vào
Công cha nghĩa ờ ơ mẹ
Con thời khắc ơ ghi
***
Con âm thầm giấu nước mắt vào đêm
Cha quặn thắt nỗi niềm chia cắt
Dẫu mạnh mẽ thân đồng gang sắt
Cha chẳng thể cầm lòng
Nhìn nỗi đau con
Cuộc đời cha đã lỡ nhịp trăng tròn
Không có cho mình một mái nhà trọn vẹn
Tuổi thơ con không bàn tay vun vén
Sống bơ vơ lạc lõng giữa cõi người
***
Con ơi
Trái tim con non nớt giữa dòng đời
Con lạc bước chốn thị thành nghiệt ngã
Không nơi trú chân bốn mùa gió lạ
Con rơi xuống vực sâu lốc xoáy xiết gào
Con lạc lối giữa trùng trùng giông bão
Những cuộc chơi quên hết chuyện đời
Khi cha kịp nhận ra đất trời chới với
Trái tim cha tan nát dao ơ đâm
Con trai ơi bao ngày tháng lặng thầm
Trong giấc mơ cha còn nghe tiếng khóc
Gạt nước mắt nuốt niềm đau quặn thắt
Cha không thể rời con
Dẫu phải trả đắng cay
Con trai ơi hãy nắm chặt bàn tay
Cha sẽ dắt con đi qua muôn trùng giông bão
Hãy vững tin dù đất trời chao đảo
Cha vẫn ngồi đây canh giấc ngủ con yêu
Cha tin một ngày trái tim sẽ thôi đau
Bình minh sáng lên môi ngày con thức giấc
Cha bắt gặp nụ cười hiền như trái đất
Trong vòng tay ấm nóng yêu thương
***
Nơi tuổi thơ cha vất vả sớm hôm
Cha lớn lên dưới lều tranh gốc rạ ờ hơ
Vì nơi đây là quê hương xứ sở
Nơi tổ tiên quê quán với cội nguồn
Nơi cả đời ai cũng nhớ cũng thương
Đi là nhớ khổ đau càng thấy nhớ
Nhớ nghe con quê hương là vậy đó
Lớn lên rồi con sẽ hiểu con ơi
Quê hương mình là Xứ Nghệ nghe con
Quê hương mình là Xứ Nghệ yêu thương
Quê hương mình là Xứ Nghệ nghe con
Quê hương mình là Xứ Nghệ yêu thương