Trích Đoạn
TẦN VƯƠNG ĐOẠN HIẾU
Tác giả: Nguyệt Hạ
Upbeat Huỳnh Trung
Chúc các bạn hát vui!
TÌNH YÊU CAO CẢ
Nữ: Trong chốn cung son
Lẻ loi hồn đơn
Dù xa hoa gấm nhung
Không thể lấp chôn niềm riêng
Số kiếp Triệu Cơ
Nổi trôi ba đào
Như cánh bướm truân chuyên giữa đời
Hồng nhan sao bán mua
Ân tình lại đem đổi trao
Vì vinh sang chức cao trả vay
Lạnh lùng đêm giá băng
Không người sưởi con tim
Chỉ riêng ta, đếm tương tư
Giọt sầu vương
Lính: Hoàng thượng giá lâm
THOẠI
Nam: Vương nhi xin bái kiến thái hậu
Nữ: vương nhi hãy bình thân
Nữ: hôm nay có chuyện gì
Mà con đến đây thăm viếng mẫu hậu
CỐ LÃO MÀNH BẢN
Nam (nói): thưa mẫu hậu
Con vừa phê xong tấu chương
Chợt nhớ lại
Đã nhiều ngày không vấn an mẫu hậu
Nên con vội vã đến đây
Để vấn an mẫu hậu
Nữ: Vương nhi
Nam (hát): do mãi lo triều ca
Chăm nước dân an hòa nơi nơi
Mà con đành lơi câu hiếu ân
Để mẫu nương một mình cung chương
Thở than vì con khờ
Đêm ngày vào ra trông bóng con ..a..
Nữ: hỡi vương nhi, con đừng lo âu
Mẫu thân đâu đem lòng trách phiền
Chữ san hà oằn vai trẻ thơ
Thương con hiền..a..ngày đêm
Tâm sầu..à..phiền lo
Giữ muôn dân ấm no thái an
Nam: hôm nay đã yên nước nhà
Con đây nhanh chân bước dời
Vấn an mẫu nương cung hoàng
Mong cầu mẹ an khỏe bình yên
Nữ: tâm sướng vui khi trông thấy con
Nữ: vương nhi
Con hãy ngồi xuống đây với mẹ
Nam: mẫu hậu
Con cam lỗi không thường xuyên thăm mẹ
Ơ..chẳng hay
Phụng thể vẫn đặng an khang?
Tụi cung nhân
Có tận tâm chăm sóc cho mẹ?
Nữ: mẹ vẫn an hảo
Con không nên quá bận tâm lo lắng
Ngược lại, con phải chăm sóc cho mình
Đừng vì quá loa chuyện triều ca
Mà tổn hao long thể
Nam: haha…haha
Con xin cẩn tuân lời mẹ dạy
Mẫu hậu..
Mấy hôm nay,
Triều đình đã xãy ra một chuyện nho nhỏ
Để con kể cho mẹ nghe nhé
Nam: ở nơi biên đình loạn binh đao
Máu tuôn cung hoàng người kêu ca
Lao Gia…gây loàn
Hòng thí vua đoạt quyền
Nữ: hả...Lao Ái tạo phản à
Vương nhi…rồi…
Rồi con xử như thế nào?
Nam: hư..hư..hư..hư
Vốn con đã tường mọi âm mưu
Thiên la sắp bày nào dung tha
Bắt ngay…gian thần
Truyền phanh thây hành hình
Nữ: …….chết……….
Nữ: tình lang ơi! (khóc)
Nữ: nghẹn ngào…
Kêu tên nay còn đâu
Lệ nhòa tuôn rơi đôi dòng châu
Mà nào…dám…nói
Khóc…không…thành…câu
Mối duyên tình ta
Cuốn theo…dòng…sầu
Nam: cớ sao buồn đau
Để lụy mình vàng
Hãy mau lời phân
Để con…tường…tri
Nữ: à…à…không…không
À..mẹ chỉ bàng hoàng
Khi nghe tin người đã chết thôi mà
Dù sao thì…
Lao Ái cũng đã phụng sự
Bên mẹ một thời gian
Nam: mẹ….
Mẹ thật là quá nhân từ
Hắn chỉ là tên phản nghịch
ỷ vào chút công lao hầu hạ mẹ
mà dám mơ tưởng đến những thứ
không nên mơ tưởng
chính hắn…
chính hắn đã phao tin đồn nhảm trốn cung đình
hòng làm nhơ danh của mẫu hậu
Nữ: phao tin à…?
Tin gì?
Nam: Lao Ái hắn đã…
Nghênh ngang…Dám nhận mình
thuộc vào hoàng gia à..a..
Cùng trên mẫu nương
Kết giao duyên tình hà..ha
Lộng quyền cậy thế
Chẳng biết kiên dè
phép nước…luật vua
buông lời nhơ danh mẫu hoàng
làm sao mà con thứ tha sanh tồn
Nữ: nghe qua…khiến ta lòng à..à..
thêm kinh
chuyện sâu thẩm cung
cớ sao thưa trình à..ha..
hạn người vô tâm
gây khổ cho mình
lụy đến cho toàn gia
không hề se kết duyên tình
vương nhi giùm thông
hiểu cho mẫu hoàng
Nam: mẹ…mẹ đừng lo lắng
Con trẻ am tường
Đâu nghĩ sai từ thân
Trọn bề vẹn nghĩa không sờn
Gìn câu tòng phu…
Mẫu thân ghi…lòng
Nữ: Vương nhi
Mẹ không ngờ chỉ vì một phút tin người
Mà đã khiến gây ra đại sự
chốn cung chương
Nam: mẫu thân..
Con đã truyền lệnh xử tử
Những người dám tung tin
Làm nhơ danh mẫu hậu
Mẹ đừng lo nghĩ quá nhiều
Vì chuyện này
Mà khiến phụng thể bất an
Nhưng…..
Con suy ngẫm lại
Lao Ái chỉ là một tên tướng nhỏ
Có lý nào
Hắn lại có thể
Chiêu binh mãi mã để dấy binh tạo phản
Nữ: vương nhi
Ý của con là…
Có người giúp cho hắn à?
Nam: Phải
Con đã cho người đi điều tra căn nguyên
Và con đã tìm ra người
Đồng lõa tiếp tay cho Lao Ái
Nữ: và người đó là..?
Nam: Trọng phụ Lã Bất Vi…
Nữ: không…không thể nào
Trọng phụ dù sao cũng là…ch
Ý..ý của mẹ là..
Là người đã đưa con lên ngôi hoàng đế
Thì có thể nào lại tiếp tay
Cho Lao Ái thí chúa đoạt ngôi.
Nam: Im đi…..
LÝ CÂY BÔNG
Nam: cao sang nhung gấm
Quyền uy triều ca thay lòng ai
Nghịch thiên đem lòng phản chúa
Gây lầm sai
Nữ: cầu xin vương nhi tra tường
Sợ người chịu ức oan
Dù sao cũng bao năm trường
Công hạng mã há phai
Nam: mẹ nhìn đi, còn lời chi…
THOẠI
Nam: đây…
Mật thư giữa Lao Ái và Lã Bất Vi
Trọng phụ đã giúp
Lao Ái chiêu binh mãi mã
Con nay đã thành nhân
Trọng phụ không thể
Thao túng được triều đình nửa
Nên muốn lập tân chúa
Để mặc tình điều khiển
Nữ: không….
Chuyện này e rằng có trá
Mẹ không tin trọng phụ
Lại làm như vậy
Vương nhi…con…
Con định liệu thế nào
Nam: chém…..
Răn chúng a….dân
Nữ: không….
Vương nhi
Con không thể làm như vậy
Vương nhi….
Mẫu hậu xin con
Xin con hãy bình tâm suy xét lại
Nam: Võ đao quân…
Nữ: Vương nhi…
LY HẬN
Nữ: ngày xưa..
Phụ vương lánh thân Triệu bang
Nhờ công ai
Giúp cố hương quy hồi
Mẫu thân nguy nàn
Nhờ người rat ay
Tìm phương giải cứu
Người ra sức khuôn phò triều ca
Giúp trẻ an ngai vàng
Giờ đành vong ân
Sát hại hiền lương
Nam: nhưng do nơi người
Lòng tà tham câu vinh sang
Chức cao uy quyền nào thua ai
Cớ sao gây hờn mang
Đừng nên khẩn xin mà chi
Nữ: vương nhi
Nam: loài gian
Chỉ mong sao cướp ngôi vương hoàng
Nghĩa xưa phai mờ
Luật hình không tha
Cần nghiêm răn chúng
Nữ: vương nhi…
THOẠI
Con không thể giết trọng phụ
Người vời vương nhi dù sao
Cũng là….
Nam: là gì….?
Nữ: là tình thâm phụ tử
Nam: thái hậu….
Nếu như mẹ còn muốn được
Tôn xưng là thái hậu
Thì nên nhớ rằng
Phụ vương của Doanh Chính
Chỉ có thể là
Trang Tương Vương Tử Sở
Nữ(hát): mẹ tha thiết mong con hồi tâm
Chớ để cho thâm tình
Đoạn lìa phân ly…
Sẽ ăn năn…về…sau…
Nam: mẫu hậu
Lã Bất Vi phạm tội thí chúa
Đáng lý ra
Phải toàn gia xử trảm
Con làm sao có thể vị tình
Nữ: Vương nhi…
Nữ: mẫu thân thống…thiết
Con hãy nghe khuyên
Giữ mạng cho ai, câu hiếu vẹn toàn
Dù chẳng nhận nhìn
Nhưng cốt nhục không sai
Nam: lời nói chướng tai
Ân hiếu chẳng phai
Thượng hoàng khuất non
Con vẹn lòng son
Gìn giữ nước nhà
Họ Doanh nắm ngôi cao
Hãy vì mẫu thân gi trọn thâm tình
Mở lượng hãi hà
Nhất thứ nhiêu dung
THOẠI
Nam: thôi được
Nghĩ đến công lao hạng mã
Trẫm tha chết cho trọng phụ
Quân…
Truyền tịch thu gia sản
Đuổi dòng họ Lã về quê cũ
Vĩnh viễn không được
Bước chân vào kinh thành
Nữ: đa tạ vương nhi
Nam: mẹ
Nam: nhìn mẹ buồn con thơ khó an
Vì con khiến mẹ lệ rơi
Thân mẫu hỡi hãy thương con khờ
Vì gìn giữ giang san
Con phải nên lo lường
Tâm mong nhớ tháng năm nào
Nơi chốn Triệu trào
Dẫu khó khan với bao nguy nàn
Nhưng chứa chan câu ớ..ơ..ân tình
Nữ: thương con trẻ lưu vong bao ngày
Chịu khổ trăm bề
Tuổi thơ vương lấy bao ưu sầu
Vì triều đình…
Vì hoàng quyền…
Làm con tin
Để cho yên nước dân chan hòa
Nam: tâm nào đâu oán..ơ..than
Cận kề bên mẫu thân ngày qua
Chữ hiếu trung con gánh cho tròn
Cùng chia sẻ sướng vui ngọt bùi
Mẹ ơi ..thầm mong…
Tiếng ru mẹ hiền..
Nữ: Vương nhi
Nam: mẹ ơi thời gian qua
Giữ những tương tranh
Xâu xé giành quyền lực
Khiến tâm tư con trĩu nặng ưu phiền
Còn thèm được như ngày xưa
Được quỳ bên gối mẹ
Nghe những lời mẹ ru
Vào giấc ngủ yên bình
Không chức cao quyền cả
Không ngôi vị xa hoa
Chỉ có con với mẹ
Và những lời hát
Chứa chan tình mẫu tử
Nữ: được…
Mẹ sẽ hát ru con vào giấc ngủ
Để quên đi những sầu muộn đêm nay
CAO PHI
Nữ: Đây tiếng ru à ơi trong bóng đêm
Vọng cố hương xa mờ
Bao nhiêu năm tháng
Tha phương mong ngày trùng hoan
Chua xót con tôi thân lạc loài
Xin khấn nguyện trời cao đoái thương
Độ trẻ thơ nên người
Mai sau uy vũ
Sáng danh anh tài hiền nhân
Thỏa hết bao tháng năm nhọc nhằn
VỌNG CỔ
Nam: ôi lời ru vẫn ngọt ngào
Nhưng sao trong lòng ta
Càng thêm chua chát…
Lời yêu thương
vẫn còn đây nguyên vẹn
Mà lòng dạ mẫu thân
Đã đổi thay…
Rồi…
Nuốt lệ vào tim
Ta khóc chỉ riêng mình
Tình mẫu tử là thiêng liêng cao quý
Nhưng đã phủi rồi
Nay nghĩa rã tình tan
Giữa cuộc đời đầy rẫy
Lừa lọc dối gian
Ta chỉ mong tìm chút bình yên
Bên gối mẹ
Mà giờ đây chỉ còn là ảo mộng
Hiền mẫu đã đan tâm dứt chữ thâm tình
THOẠI
Nữ: vương nhi
Con muốn nói gì
Mẹ…mẹ đây không hiểu
Nam: thái hậu…
Trong câu chuyện tạo phản thí chúa
Còn một nhân vật quan trọng nửa
Nhờ người này
Mà Lao Ái có thể vượt qua
mấy lớp thành trì
tiến thẳng vào nội cung
Nữ: người đó là…?
Nam: là đương triều Thái Hậu
Nữ: không…vương nhi…
Vương nhi ơi…mẹ…
Mẹ không cố ý hại con đâu mà
Nam: thôi…
Nam: Còn gì bày phân
Đoạn lìa tình thâm
Mẹ đành lòng sao
Giết…đi con mình
Quyền uy chung đỉnh
Hay vì đôi câu ái ân
Mẹ đã trao tình với quân ác gian
Nhuốc nhơ cung đình
Muôn đời khó phai
Nữ: nghẹn ngào dòng châu rơi
Biết nói sao
cho trẻ tường tâm dường tơ rối
hỡi vương nhi
nào nỡ ra tay
hại đời con dứt nghĩa thâm ân
Nam: tâm can ôi nhói đau
Câu hiếu ân nay đành quên lãng
Nghiêm kỷ cương luật nước gìn
Thôi hết mong…
Trùng phùng mẹ con
Nữ: vương nhi
Nữ: vì yêu…
mẫu nương lầm sai
vì tin..
đã gây oan…sầu
ta chỉ mong tròn duyên lứa đôi
tâm mới tin giao người ngọc bài
hòng giúp ai đáo lai hoàng cung
trọn thề hòa giao trúc mai
uyên ương kề sẽ không lìa hai
có biết đâu đã gây nạn tai
con ơi hiểu thấu cho dạ lòng
nào đâu…nhãn tâm
kế mưu kia bày ra
xin hãy…tin bao lời..
mẹ hiền phân…qua
THOẠI
Nam: Thái hậu
Mẹ nói đi
Trẫm làm sao có thể thứ tha
Thứ nhất..bổn phận làm mẹ
Hùm dữ trên non thì ăn thịt con sao nỡ
Còn mẹ
Mẹ đã tự tay đưa dao cho người khác
Cắt đi núm ruột của mình
Nữ: không..con ơi
Thứ hai…bổn phận làm vợ
Lại vụng trộm tư thông trao tình luyến ái
Lỗi đạo phu thê
Băng trinh tan nát, ô nhục gia môn
Người có thẹn
Với những cánh quần thoa
Vẫn trung trinh thờ chồng
Dù chỉ còn một mình góa bụa?
Thứ ba… bổn phận thần tôi
Lại tiếp tay cho giặc thí chúa đoạt ngôi
Nhơ danh xủ tiết muôn đời
Sách sử ngàn sau sẽ còn lưu lại
Triệu Cơ thái hậu
Vì một gã nhân tình mà khiến
Hoàng cung chan hòa máu lệ
Suýt nữa thì giang san này đã hủy hoại
Vì một phút giây say đắm
Ái ân của người
Hồn tiên đế chốn suối vàng
Có thể nào yên nghỉ
Nếu trẫm vì tình
Mà tha thứ cho người
Thì làm sao có thể yên nước trị dân
Làm sao có thể đối mặt
Với tiên đế nơi chín suối
VỌNG CỔ
Nữ: trời…ơi….
Lời con trẻ khiến ta
Như chiêm bao vừa tỉnh mộng
Vị ngọt của tình yêu
Đã khiến con tim ta
Điên đảo quên bỏ
Nghĩa…thâm…
Tình…
Tháng năm dài
Ta cô lẻ chốn cung đình
Mơ mộng bóng hình tựa đầu áp má
Sưởi tim lòng băng giá tựa ngàn năm
Mà đã quên bên ta
Còn ngọn lửa của mẫu tử ân tình
Rực sáng mãi không tan
Nam: lời hối hận muộn màng
Oan trái đã mang
Bát nước đổ đi
Làm sao hốt lại cho đầy
THOẠI
Nữ: phải..
Tội lỗi này
làm sao có thể thứ tha
vậy hoàng thượng
Hoàng thượng
định xử trí thế nào?
Có chết đi cũng đành cam chịu
Dù nửa lời cũng chẳng oán than
Nam: dù sao thâm tình mẫu tử
Trẫm lẽ nào…
Nỡ giết từ thân
Quân..
Hãy đưa thái hậu đến Ung Cung
Suốt đời không được rời
Ung Cung một bước
Nữ: đa tạ hoàng thượng
Xin hoàng thượng hãy bảo trọng
Triệu Cơ sám hối
Tội lỗi mình đã gây
Và cầu nguyện cho ngài mọi sự bình an
Lính: dạ…dạ…da…
Nam: điều chi?
Lính: muôn tâu chúa thượng
Lã Bất Vi trước khi rời kinh thành
Đã bí mật gặp riêng một số đại thần
Nam: Lã Bất Vi..
Lã Bất Vi
Lã Bất Vi
Thì ra..
Ta vẫn còn quá nhân từ
Suýt chút nữa ta đã thả hổ về rừng
Thái…hậu…
Mẹ thấy chưa?
Mẹ cầu xin cho hắn con đường sống
Nhưng hắn nào đem lòng cảm kích
Vẫn toan tính cho mộng bá của riêng mình
Những kẻ có chung dòng
huyết thống thâm tình
lại là người đâm ta
những nhát dao chí mạng
Thái hậu..
Ngai vàng kia
Tuy rằng lạnh lùng
Nhưng nó lại không phản bội lại ta
Quân..
Ban cho Lã Bất Vi một bình rượu độc
Nói với hắn rằng
Một là hắn uống cạn bình rượu
Bằng không…
Toàn gia quyến sẽ bị phanh thây
Nữ: không.. không
Vương nhi…vương nhi ơi
Con đừng…con đừng
Giết trọng phụ
Mẹ van con, mẹ van con
Nam: haha…haha…haha
Những kẻ đối đầu với
Tần vương Doanh Chính
đều…sẽ chết
không một ai, không một ai
có thể cản bước ta
6 nước chư hầu
Ta sẽ thâu về một mối
Ngôi vị Hoàng đế tối cao kia
Chỉ có thể là của ta
Là của ta
Là của Tần vương Doanh Chính ta
Haha…haha…haha
Huỳnh Trung cảm ơn
Và chúc các bạn vui vẻ!