Đất Quảng Nam!...
chưa mưa đã thấm.
Chứ rượu Hồng Đào,
chưa nhấm mà đã say...
Lời hát xưa nghe sao
thấm đượm tình.
Xao xuyến... trong tim mình.
Con chim cũng bay về đậu,
nghĩa nặng tình sâu.
Đồng xanh lúa khoai bốn mùa
tươi màu đất lành.
Mà ai đã qua đây rồi,
thì chân bước không đành.
Ôi!.. đất Quảng Nam.
Đây là quê hương anh hùng.
Quê hương trung dũng kiên cường,
đi đầu diệt Mỹ.
Còn bao thành tích lẫy lừng.
Như đêm xưa trong núi thành
cùng vung sắt gươm lê.
Nay trên con đường xây dựng
vang lời hát say mê.
Ơi ơi ơi.. ơi... hò..
Quế Trà My
thơm hương rừng man mác.
Chứ mía Điền Bang
thơm ngát mùi đường non.
Làn sóng xô long lanh nước Thu Bồn.
Dâu bắp lên xanh rờn.
Duy Xuyên tiếng thoi dệt lụa.
Nhớ chiều Hoà Vang.
nhìn lên Hải Vân, Sơn Trà
mây nhuộm nắng vàng.
Thuyền ai Bắc Nam xuôi ngược
về đâu bến sông Hàn.
Ôi... đất Quảng Nam
sao mà yêu thương vô cùng.
Như con chim én vẫy vùng
cho dù bay khắp..
Lòng ta.. tha thiết.. nhớ nhung.
Đêm đêm như dòng sông Hàn
còn ngân tiếng hò khoan.
Âm thanh ru vầng trăng vàng,
theo dòng nước mênh mang.
Ơi.. ơi.. ơi.. ơi.. hò...
Đất Quảng Nam
chưa đi mà đã nhớ.
Chứ em nói đậm đà,
vừa gặp gỡ mà đã yêu.
Đất Quảng Nam
chưa đi đã nhớ.
Chứ em nói đậm đà,
vừa gặp gỡ mà đã yêu.
Chứ em nói... đậm đà..
vừa gặp gỡ... mà đã.. yêu....
Thân Tặng!