(nam) Đêm đêm ngửi mùi hương.
Mùì hoa sứ nhà nàng.
Hương nồng hoa tình ái.
(nữ) Đậm đà
đây đó gọi tên.
Nhà chàng cách gần bên.
Giàn hoa xứ quanh tường.
(nam) Nhìn sang
trộm nhớ thương thầm.
Mơ ngày mai lứa đôị…
Hôm qua mẹ bảo tôi.
Nhờ hoa sứ nhà nàng.
Ướp trà thơm đãi khách.
(nữ) Họ hàng
cô bác đều khen.
Nhờ chàng hái dùm tôi.
Màu hoa thắm chưa tàn.
(nam) Nụ hoa
còn thắm nhụy vàng.
Chắc nàng…
hiểu tình…
tôị...
(nữ) Hiểu làm sao
khi anh không nói ra
những gì mà
từ lâu anh chôn…
giấu…
Cứ nghiêu ngao
bài ca hoa sứ
để đêm đêm tâm sự với…
cây…
đàn…
Mùi hoa tình yêu
hương nhuỵ chưa tàn…
(nam) Chúng ta ở cạnh nhau
chỉ cách giàn hoa sứ,
vậy mà em vô tình
không hiểu được lòng anh.
(nữ) Hiểu được gì
khi anh không chịu nói ra,
văng vẳng xa xa
anh nghiêu ngao bài ca tình ái.
Em cũng thấy lòng
bồi hồi trống trải,
mong đợi anh hoài
để nghe anh bày tỏ...
(nam) Muốn ngỏ cùng em
những gì thầm kín,
mà bấy lâu
anh câm nín e dè...
Sợ em từ chối tình anh,
anh nhút nhát rụt rè...
Nên đêm đêm
hát bài ca bày tỏ,
chỉ mong nàng
hiểu rõ tấm lòng anh.
Nhưng không ngờ em lại
khoác áo sang sông,
không lưu luyến vườn hoa
không nghĩ chút tình tri ngộ.
(nữ) Vì phận làm con
em phải lo tròn chữ hiếu,
áo mặc sao qua khỏi đầu
mong anh hiểu cho em...
(nam) Nhưng đêm trở sầu!
Em bước qua cầu,
cuộc tình tan theo bể dâụ.
(nữ) Biết chăng ngày sau.
Khi ngõ về gần nhaụ,
tình yêu đã vội...
phai...
màụ...
(nam) Ai phụ phàng ai,
ai vô tình với ai
chắc là em hiểu rõ.
Hoa của tình yêu
rụng vỡ...
tim...
lòng...
Em để lại cho anh
một khoảng trời sầu...
Hoa nhớ em
rơi từng cánh mỏng,
khu vườn ngày nào
lá úa cành trơ.
Anh chỉ tiếc rằng
em không hiểu được lòng anh,
chắc chúng mình có duyên
mà không có nợ.
Nên nhà ở cạnh bên
và về chung lối ngõ,
mà như xa xôi
dịu vợi muôn trùng(-)
(nữ) Hoa bẽ bàng
rụng vỡ tim anh,
tại em vô tình
xin anh đừng trách giận.
Thà như trước kia
em không hay biết,
giờ biết để làm gì
cho quyến luyến buổi chia tay.
(nam) Em đi rồi
vườn trống vắng không ai,
anh cũng không còn
nhìn qua khu vườn
thầm thương trộm nhớ.
Gió đưa
hoa sứ xa cành,
như từng mảnh vỡ
tim anh rụng dần(-)
Em đi
bước vội qua cầu,
còn anh ở lại
ôm sầu dở dang.
(nữ) Vườn hoa
nay đã phai tàn,
hương hoa ngày cũ
cũng nhạt nhoà mùi hương..//.