(NỮ) Xui gì mà xui tận mạng
Đụng chến nào
Là đứt chến đó!
(NAM) Cô đi đâu về đó?
(NỮ) Ủa, hỏi lãng hông?
Đi đánh bài chứ đi đâu!
(NAM) Mua thuốc cho Má chưa?
(NỮ) Tiền đâu mà mua?
(NAM) Tiền mượn của Bà Bảy đâu?
(NỮ) Đứt chến rồi ông ơi
(NAM) Cô nói vậy
Mà nghe được hả?
Cô làm vợ kiểu gì vậy?
(NỮ) Kiểu gì?
Mười mấy năm rồi
Cũ quá rồi!
Mà hỏng biết sao còn hỏi?
(((KIM-TIỀN-BẢN)))
(NAM) Tôi hỏi cô?
Tại sao ngày nào cô cũng.... đi
Bỏ cửa bỏ nhà
Bỏ bê công chuyện.
(NỮ) Thấy chướng mắt
Thì dọn dẹp đi.
Còn chờ đợi Tui chi.
(NAM) Cô là vợ mà.
Cô ăn nói vậy hay sao?
(NỮ) Tôi làm vợ anh mà
Chứ đâu phải đầy tớ của anh?
Thì sao Tôi phải phục tùng
Lo toan mọi việc
Trong khi anh và Má anh
Ăn rồi phè phỡn nhỡn nhơ.
(((NÓI CHUYỆN)))
(NAM) Thật là khốn nạn mà!
Cô dám ăn nói
Với Má Tôi như vậy hả?
NỮ) Ê…ê....ê.....
Tao nói vậy đó
Rồi mày làm gì tao hả?
Bộ mày tưởng
Mày ngon lắm sao?
Tại hết lúa hết tiền
Nên mày mới chịu ở nhà,
Chứ tốt lành gì
Mà bày đặt dạy đời.
(NAM) Sai lầm
Lớn nhất trong đời tôi.
Là cưới cô về làm vợ.
(NỮ) Hả, vậy sao?
Giờ hối hận
Thì cũng đã muộn màng rồi.
Tui cũng nói thật cho anh biết.
Mẹ con anh
Cũng chẳng tốt lành gì,
Cũng lường gạt tôi thôi
(NAM) Mẹ con tôi làm gì
Mà lường gạt Cô?
(NỮ) Hông phải sao?
Từ ngoài nhìn vô
Thấy nhà cửa dinh gia đồ sộ
(((MẪU-TẦM-TỬ)))
Tưởng bên trong
Đầy của để của… dư....
Ai ngờ thùng rỗng kêu to.
Uổng công Tui
Năn nỉ chiều lòn
Tới hồi vô tròng rồi
Tôi mới biết.
Cái nhà này
Đã tới thời mạt vong
Đã mạt thì
Tui cho nó banh luôn.
(NAM) Cô là con đàn bà
Hiểm độc mưu sâu.
Dùng nhan sắc lụy tình
Quyến rũ đàn ông.
(NỮ) Ai biểu ngu
Cho bị sụp hầm.
Bây giờ còn
Than trách gì ai?
(NAM-tán) Câm miệng lại chưa?
(NỮ) Ui da, Mày.....
mày đánh tao hả?
Thằng khốn nạn,
Thằng trời đánh…
(NAM) Mỹ Anh…
Cô là một con ác quỷ.
(((VĂN-THIÊN-TƯỜNG)))
Từ dưới địa ngục...
Âm....
Ty….
Hiện hồn về
Đòi quả báo nhân luân.
Là một loài rắn độc
Chờ nhả nọc phun hơi
Tôi có làm gì
Nên tội với cô
Mà nỡ đan tâm
Đứt đoạn nghĩa vợ chồng
Sống chung nhau
Mà đồng sàn dị mộng
Đã từ lâu…
Cô đâu xem Tôi
Là một người chồng.
(NỮ) Vậy thì anh hãy
Tự nhìn lại bản thân anh…
Nên tự xét mình
Có xứng đáng hay không.
Để Tôi xem anh
Là một người chồng.
Anh cũng như Tôi…
Đua đòi ăn diện
Mình đến với nhau
Cũng từ…
Những cuộc vui này
Thì sao còn trách Tôi
Không trọn đạo vợ hiền…
Anh đã quá rành…
Về đời sương gió…
Tôi đâu dối lừa
Hay lường gạt gì anh…
(((NÓI-LỐI)))
(NAM) Mỹ Anh ơi
Tôi cứ ngỡ cuộc đời lầm lỡ
Của một cô gái phong sương.
sẽ trở về
Nẻo thẳng đường ngay
khi sống trong vòng tay
Người chồng
yêu thương chân… thật…
(((VỌNG CỔ-1)))
***o0o***
Nhưng tôi
Chẳng tìm đâu ra
bao lời êm ái
Cử chỉ nồng say
Như một thứ...
Nhân....
Tình...
Cô không thật dạ yêu Tôi
Sao còn gượng sống cùng nhau
Trong tình nghĩa vợ chồng.
Cô chỉ muốn Tôi
Cung phụng cho cô
đủ đầy vật chất.
Để cô say đắm quay cuồng
Trong những thú vui riêng.
Rồi bây giờ
Khi Tôi đã trắng tay
Tình cũng nhạt phai
Theo thời gian biến động.
Nếu thấy chán chê
Thì cô hãy đi đi
Tôi không lưu luyến làm chi
Một con người bạc bẽo...
(((NÓI)))
(NỮ) Ha ha, Sao?
Giờ anh muốn đuổi Tui đi hả?
Đâu có dễ vậy anh?
Anh nhìn lại xem
Làm vợ anh
Mười mấy năm rồi,
Đã già rồi
Còn ma nào mà nó rước.
Là vợ anh
Thì anh có trách nhiệm
Và bổn phận với Tôi dài dài.
(((CÂU-2)))
(NAM) Mỹ Anh ơi
Người ta chỉ sống được bên nhau
Khi hai tâm hồn đồng cảm,
Còn nếu không thì
Cũng là sự vô tình.
Ta có thể làm ngơ
Như một vật vô hình.
Chứ làm sao sống được
Bên một sự hận thù ghê tởm,
Kề cận đêm ngày
Bên một thứ xấu xa.
Tôi bây giờ
Có còn lại gì đâu,
Gia sản đất đai
Đều do một tay cô phá sạch.
Không còn gì đâu
Mà cô đục khoét,
Thì còn đợi chờ gì
Mà không cất bước ra đi...