Tân Cổ Dưới Ánh Trăng Khuya
Tác Giả: Huỳnh Thới An
Tone Ns: Yến Khoa Ft Bình Trọng
*****"""*****
Lối
Nữ: Đêm sương lạnh
Dưới trăng mờ gió lạnh
Em thẫn thờ
Hiu quạnh giữa đêm khuya.
Nam: Giọt sương khuya
Hay giọt lệ chia lìa
Làn gió lạnh
Hay lối chia đôi ngã?
Ngựa Ô Nam
Nữ: Anh ơi
Có hiểu cho...
em?
Bao đêm trường
Em luôn nhớ về anh.
Mình đã trót yêu nhau
Từ lần gặp gỡ đầu tiên.
Như sắp đặt nợ duyên.
Nam: Rồi trải qua
Bao nhiêu lần hò hẹn
Tình yêu kia
Theo ngày tháng lớn dần.
Luôn mơ ước trong lòng.
Nữ: Mơ một ngày
Hai đứa được thành đôi
Cha mẹ hai bên
Sẽ kết tóc se duyên.
Cho chúng ta
Xây mái ấm gia đình
Hạnh phúc trọn cuộc tình
Nam: Nhưng đời là
Bể dâu oan nghiệt
Yêu thật nhiều,
Nhưng phải lìa xa.
Câu 1
Nữ: Anh ơi!
Mình đã yêu nhau
Từ những ngày đầu gặp gỡ...
Từng ánh mắt trao nhau
Từng lời thương tiếng nhớ
Tay nắm bàn tay
Nghe hạnh phúc..
Dâng...
Trào...
Nam: Duyên nợ ba sinh
Kết chặt tự kiếp nào.
Nữ: Em đắm mình
Trong tháng ngày hạnh phúc,
Như quên cuộc đời
Và quên cả tương lai.
Qua bao tháng rộng năm dài
Yêu người lãng tử,
Đêm ngày cầu mong.
Ông tơ, bà Nguyệt thương lòng
Se sợi chỉ hồng
Cho tròn duyên đôi lứa...
Câu 2
Nam: Nhưng trời cao lại bày chi
Điều trái ngang oan nghiệt,
Để hai kẻ yêu nhau
Phải cách biệt nhau rồi.
Có phải tại đôi ta
Hay duyên kiếp do trời.
Nữ: Cuộc đời em
Như kiếp con tằm đóng kén,
Phải trả nợ đời
Bằng tiếng hát lời ca
Nơi ánh đèn màu
Sân khấu phồn hoa,
Em phải hóa thân
Bằng những cung sầu cung oán.
Nam: Có ai hiểu được
Khi bức màng nhung khép lại,
Em cũng quay về
Ôm trọn nỗi sầu riêng...
Xế Xãng
Nam: Trời ơi có
thấu...
Nỗi niềm đau.
Đã yêu nhau
Sao phải chịu chia lìa?
Mối tình đầu
Với bao ước vọng hoài mong...
Nữ: Anh ơi!..
Sao nỡ xa em?
Hai kẻ yêu nhau
Sao cách biệt muôn trùng.
Em đã làm gì
Nên tội đâu anh?..
Chẳng qua em là
Một kiếp con tằm,
Phận con tằm
Thì phải nhả tơ...
Câu 5
Nam: Có ai hiểu được
Sau bức màng nhung
Với ánh đèn màu sân khấu...
Là những giọt mồ hôi
Và những dòng nước mắt
Mà em phải cố vượt qua
Để đem lại lời ca
Tiếng hát...
Cho...
Đời...
Đem lại niềm vui
Và những nụ cười.
Nữ: Em đã yêu anh
Với mối tình đầu thơ mộng,
Cứ ngỡ cuộc đời
Đầy mật ngọt hoa thơm.
Đâu ngờ rằng
Bóng tối phủ màu đen,
Bởi định kiến cuộc đời
Là xướng ca vô loại.
Nam: Định kiến đã giết đi
Một cuộc tình trong trắng,
Của hai kẻ yêu nhau
Nhưng phải chịu chia lìa.
Dặm
Nữ: Hò..ơ...
Người đi mỏi gót phong sương
Một người ở lại...
Hò..ơ...
Một người ở lại
Nhớ thương một người
Câu 6
Nữ: Có ai hiểu được
Nỗi lòng người con gái,
Trót dấn thân vào
Nghiệp ca sĩ sầu thương.
Nam: Giữa cuộc đời
Lắm kẻ ghét người thương,
Thương hay ghét
Cũng là do nơi định kiến.
Nữ: Anh ơi! em có làm gì
Để gây nên tội lỗi,
Sao cuộc đời này
Lại đối xử bất công.
Yêu anh
yêu chỉ một lòng
Nhưng nay cách biệt
Hết mong hết chờ.
Nam: Kiếp tằm trả nợ nhả tơ
Thương người ca sĩ
Thẫn thờ quạnh hiu.
Nữ: Sương rơi
hay giọt lệ yêu
Tâm sự bao điều
Dưới ánh trăng khuya./.
*****"""*****
THE END