Seven
ID Phòng: 12112251
Không biết đã từ bao giờ... thuốc lá rượu bia anh lạm dụng
Anh lười, khi phải đối diện... với thứ hiện tại phải chạm đụng
Không bắt đầu, mối quan hệ mới... giử cho mình gì đó nhỏ nhoi
Với anh, nó quý hơn vàng... nhưng đối với em thì nhỏ thôi
Chọn buông tay cũng bất đắc dĩ... tuổi trẻ của anh còn lố lem
Em đi thì ai cũng biết ... trái tim của anh bị ố hoen
Liệu vài năm nửa, trái tim sẽ được... chữa lành bởi khâu vá
Nhưng hiện tại chỉ biết thét rằng... em ơi! trái tim ''anh đau quá''
Mang trong người trái tim nhạy cảm... nên không lần nào chịu lắng nghe
Cái toi anh cao ngất ngưỡng... nên thường ảnh hưởng vị đắng the
Thật tế lại khác hơn nhiều... lời em nói anh để đầu tai
Dù em nói có trăm lần sai... thì anh vẫn là, thằng tệ hại
Con tim quá nhiều vết xước... nên thêm lần nửa cũng chẳng sao
Nụ cười em tỏa đầy nắng... có đau lần nửa cũng chẳng sao
Anh tự nguyện đi vào điểm cuối... anh tự nguyện đi hết đường duyên
Anh tự nguyện trao hết tất cả... nhưng không tự nguyện việc phải rời em
Hook :
anh phải cố thương thân mình nửa... để không ai có thể đá động
và anh phải cố thương mình nửa, bởi vì ngoài kia lòng người quá rộng
chúng ta có thể li biệt, với những câu từ mang tính sắc khâu
người ngoài, có thể khinh miệt, thì lòng người nhìn, sẽ tự khắc sâu
chuyện buồn hôm nay anh ốm lấy, anh muốn mình cười trong thư thả
chuyện vui thật tế anh không thấy, nỗi buồn của anh còn dư dã
anh tự nguyện đi vào điểm cuối, anh tự nguyện đi hết đường duyên
anh tự nguyện trao hết tất cả, nhưng không tự nguyện việc phải rời em
Ver 2 :
Cánh đồng hoa trong trí tưởng tượng... thật ra chỉ là bãi cỏ xanh
Anh không hoàn hảo, không như em muốn... nên em lựa chọn phải bỏ anh
Anh không phải người làm văn hay... sợi duyên tình ngày càng căng dây
Giữ lại gì những hoài niệm cũ... dù chỉ đơn giản là chiếc khăn tay
Băng qua được hành trình trắc trở... đôi mình đã trãi nhiều nắng mưa
Đến bây giờ thì không có em... con đường anh về thật vắng thưa
Biết số phận không như ý muốn... hạnh phúc mình phải tự kiếm thôi
Ở trần đời khóc nhiều hơn cười... khoảnh khắc tuyệt vời là điều hiếm hoi
Anh muốn hỏi liệu mình có thể... nhìn nhau lần nữa mà không rời mắt ?
Mặc sóng gió, mặc kệ tất cả.. giữ bình yên này ở trong thời khắc
Cố gắng sống một cách bình thường... không chứng tỏ rằng mình thanh tao
Khuôn mặt thì ngày càng xanh xao... với thứ tình cảm ngày nào anh trao
Không hài lòng thay vì em nói... anh sẽ để cho em mắng nhiếc
Nhưng tuyệt đối là chuyện đôi mình... em không được để cho hắn biết
Anh biết là do anh không tốt... trong cuộc sống anh mang tội nhiều
Nhưnng bình an anh mong em có... hạnh phúc và luôn suôn sẻ mọi điều
Hook :
anh phải cố thương thân mình nửa, để không ai có thể đá động
và anh phải cố thương mình nửa, bởi vì ngoài kia lòng người quá rộng
chúng ta có thể li biệt, với những câu từ mang tính sắc khâu
người ngoài, có thể khinh miệt, thì lòng người nhìn, sẽ tự khắc sâu
chuyện buồn hôm nay anh ốm lấy, anh muốn mình cười trong thư thả
chuyện vui thật tế anh không thấy, nỗi buồn của anh còn dư dã
anh tự nguyện đi vào điểm cuối, anh tự nguyện đi hết đường duyên
anh tự nguyện trao hết tất cả, nhưng không tự nguyện việc phải rời em