Bao lâu cho một cuộc tình mà sao trái tim ta vẫn chờ đợi
Một người chọn cách rời xa suốt năm tháng qua chẳng thấy phản hồi
Một người cố chấp hoài trông dẫu biết nhớ mong là điều vô vọng
Nhưng phải làm sao bởi bản thân ta đã yêu hết lòng
Có nhớ không em những chiều lang thang qua khắp ngỏ phố
Nắm tay dạo bước cùng nhau giờ chỉ còn thanh âm lộng gió
Ngồi xuống ngẫm nghĩ một chút thuốc tàn làm nóng cả tay
Cảm nhận từng nhịp hơi thở ta đang tâm sự cùng mây
Xin đưa ta về lại khoảng yên bình như chưa bao giờ biến mất
Để được ngồi cạnh bên em hòa tan tâm hồn trong những tiếng hát
Sẽ giữ chặt tay sẽ chẳng để em đi đâu
Sẽ ôm em vào lòng để ta chẳng lạc mất nhau
Rồi chợt tỉnh giấc một khoảng bơ vơ mình anh lạc giữa cánh đồng cỏ dại
Nốt thằng trầm từng nhịp rung lên giữa những đau thương mà người đã từng bỏ lại
Cũng chỉ biết thở dài
Vẫn mãi tin vào một câu hứa rằng người sẽ về vào lúc nắng mai
Ngày có anh tháng năm dường như yên bình
Em ước rằng anh sẽ đón em dưới những con đường mưa
Vuốt lên tóc người dòng lệ ngấn trong lòng khi
Áng mây thay em chào câu biệt ly
Hạt mưa vụng về đã thay em ở bên anh
Một giấc mơ vừa tan rã
Một giấc mơ khuất xa mây mờ
Một giấc mơ mà em chăng thế giữ lấy
Ngày đã qua còn thương nhớ
Ngày đã xa mãi xa vời vợi
Rồi Một giấc mơ đã tan còn ai đợi chờ