[vọng cổ ]
~// nước chảy về đâu //~
chép lời
# gia bảo #
nử: anh hai !
nam: Út! Mới qua tới hả?
Nước lớn mới vô vàm
Chắc dì chống xuồng ra
đây mõi tay dữ ha ?
Nữ: Không có đâu anh Hai.
Má sai em mang mấy cái bánh
má nấu hồi sáng.
Anh … với thằng Đen ăn nha!
Lâu lâu má cũng muốn
nấu nuớng món gì đó gửi
ra cho anh
. Má thương anh như con
ruột vậy đó.
Nhưng mà nếu má không
có sai bảo gì
Thì thỉnh thoảng .....
[Nam ai]
em cũng muốn chống
xuồng nhỏ để
ra.....
đây...
Để thăm anh
có cần giúp việc nhà.
Ngoài này con nít đàn ông
nhà cửa mấy được gọn gàng
Từ ngày...chị em bỏ đi
một mình anh đơn độc nuôi con
Má cũng rất đau lòng
xấu hổ với người ta
Nam:
Dì Út ơi !
số mệnh đã an bài.
Tôi cũng đành cam chịu vậy thôi
Tôi cực khổ quen rồi
má với dì đừng lo
Nữ: Cứ mỗi đêm mưa
dầm gió lộng
má rưng rưng mắt cứ
ngó ra vàm.
Nam: Ở đây tôi cũng có xóm giềng.
Tối lửa tắt đèn có nhau
[Vọng cổ]
Nữ:
Vách lá mái tranh căn nhà
của anh đã bao năm rồi
không thay đổi....
Chị Hai em bỏ đi về một
phương trời xa lạ mà
anh vẫn mãi ôm mang
một giấc mộng
không...
tàn....
Anh chị xa nhau đã mấy
độ mai vàng.
Lúc thằng Đen cũng vừa
thôi sữa mẹ,
chập chững nói tiếng đầu
đời miệng cứ gọi: ba! ba !
Đến bây giờ năm tháng
đã trôi qua,
thằng Đen lớn vội biết nấu cơm
quét nhà giặt áo.
Sao anh không nghĩ đến
chuyện riêng mình
đến lúc về chiều có người
cùng hôm sớm
Nam:
Tại má với dì thương tui
mà nghĩ vậy.
Chớ tui sống thế này
cũng quen rồi
cũng giống như vợ tui đi
đâu xa 5-3 bữa vậy mà.
Dì coi nè, cái khăn của chị
Hai em vẫn máng ở cây đinh,
từ sau cái lần đi chợ mua đồ
cúng đình cho má.
(vọng cổ)
Tôi vẫn còn nghe mùi hương
trên tóc....
quyện ở đâu đây trong mái lá những
trưa ...
buồn…..
Chiếc áo bà ba như vừa
bước qua thềm.
Nữ: Anh vọng tưởng chớ chị
em đã đi xa biệt dạng,
hương vị nào còn gần một
chục năm qua.
Nam:
Hương tình yêu làm sao
dễ phôi pha,
tại dì Út chưa yêu nên không
thể nào hiểu được.
Khi hai tâm hồn đã hoà
chung làm một,
thì dẫu xa cách muôn trùng
như vẫn ở bên nhau.
[Tâm sự]
Nữ: Anh Hai..
. Vì anh quá thương chị Hai em
, nên lúc nào và bất cứ ở đâu
, anh cũng đều nghĩ là có
chị của em bên cạnh.
Sao anh không nghĩ….
đến những người khác,
cũng đang ngày đêm lo
lắng cho anh?
[Nam:]
*(lối vào)*
Dì hỏi tôi, tôi biết hỏi ai đây?
Câu duyên nợ do Trời
cao đã định.
[Trường Tương Tư ]
Nếu có thương tôi ….
xin dì với má...
Đừng trách hờn
sự im lặng bấy lâu nay
Tôi chẳng vô tâm
không hề ngu dốt
Để hiểu được lòng
của kẻ khác đã thương yêu
Nhưng tôi mãi
lặng câm
Bỡi tôi biết mình
không mang hạnh phúc
lại cho ai
[Nữ:]
. Nhưng tại sao anh
cứ làm khổ mình
Giấc mộng đã tàn
anh vẫn cứ chiêm bao
Người ta đau đớn
biết là bao
Từng cơn mưa
là từng giọt nước mắt
tuôn trào .
[Vọng cổ]
Nam :
Dì Út ơi ! chẳng phải tôi
cố tình làm khổ người ta
khi biết được ra những
yêu thương lo lắng.....
. Nhưng tình cảm của tôi
bây giờ ví như con nước
không biết chảy về đâu
khi tóc sẽ
phai ...
màu....
Khi trong lòng tôi vẫn còn
thương nhớ một người.
Thì làm sao có thể mang
lại niềm hạnh phúc
cho kẻ đã yêu mình và chấp
nhận mọi hy sinh.
Tôi không thể ép mình
để vờ vĩnh một mối tình
, rồi đêm trăn trở nhắc thầm
tên người cũ.
Nếu có thương tôi thì người
ơi đừng đợi,
cho phí tuổi thanh xuân cho
phai lợt má hồng.
Nữ: Anh Hai. !
Ý anh đã quyết như vậy,
em nghĩ chắc….
người nào đó cũng hiểu
được đôi phần.
Nam: Dì Út. Tôi khổ tâm lắm.
Tôi nói KHÔNG thì có người đau
, mà gật đầu thì có kẻ khổ.
Thôi thì… thà là tôi im lặng.
Nữ: Anh Hai ơi!
nước sông lớn rồi lục bình
trôi tản mạn
như những cuộc tình đơn
phương rồi chẳng biết về đâu.
Ở bên nhà em mong đợi lâu lâu,
má sai em chống xuồng qua
đây thăm anh, thăm cháu.
Nhiêu đó thôi cũng mừng
vui khấp khởi,
và không biết tại sao cứ nghe
rộn trong lòng….
Nam: Thôi dì về đi kẻo con
nước sắp ròng
nán lại giây lâu càng
thêm quyến luyến.
Nữ: Em vẫn đợi nước lớn
lần tới nữa,
lại có dịp chống xuồng qua vàm
để thăm anh
~/////~