Yah, ey 
Chạy xe trên phố, chợt tình cờ dừng lại quán quen 
Loay hoay đôi mắt, anh bỗng bắt gặp được dáng em 
Em mang váy xinh ngồi vào bàn gọi ly đen đá (chà) 
Nhìn em xinh quá, anh trở về miệng cười tương tư sáng đêm 
Trời đang nắng tự dưng lại mưa, em về được không để anh lại đưa 
Yên tâm là về tận nhà, nếu gặp ba mẹ, anh chẳng ngại thưa 
Anh vốn luôn biết trân trọng những khoảnh khắc đi ngang đời ta 
Được yêu em thì anh biết chắc chẳng một phút nào ta rời xa 
Yah, nếu đã đến mùa đông, em có muốn chạm vào mặt trời 
Nếu em luôn thắc mắc, nói em nghe những điều thật lòng 
Nhâm nhi một ly đen đá, chẳng ngủ được phải nhớ đến em 
Yêu em thì anh sẽ cưới, đó là điều anh hứa với em, yah 
Ánh mắt ấy đã khiến em yêu anh 
Tại sao anh luôn đi loanh quanh vào mắt em? 
Anh vẫn cứ như thế, em rối bời 
Vậy thì ta yêu nhau một lần rồi cưới luôn nha 
Cho anh lý do nào thật rõ ràng 
Không muốn xa cách, không muốn bỏ nàng 
Anh là cỏ xanh, em là hoa vàng 
Chở em trên phố khi trời đỏ đèn 
Để anh thì thầm thêm một vài câu 
Anh không lẩm bẩm như ông già đâu 
Đẹp trai một ngày bước đến nhà dâu 
Ok trăm năm anh yêu em dài lâu 
Sáng đến anh có nhớ đón em? 
Hay là vẫn vu vơ với những nơi đông người? 
Nắng vẫn cứ thế, vẫn thế buông 
Em buồn ngồi đây với một chiếc xe quen thuộc 
À ha 
Giận em yêu anh liền hun 
Dắt em đi chơi miền Trung (yeah) 
Hay là em thích về miền Tây? 
Cầu tre lắc lẻo thấy là em ghiền ngay (yeah) 
Tim anh không thay lòng 
Ôi trời hôm nay mây hồng (yeah) 
Gói gọn trong vào mắt em (yah) 
Cầm tay em đi hết Bắc Nam 
Yah, nếu đã đến mùa đông, em có muốn chạm vào mặt trời? 
Nếu em luôn thắc mắc, nói em nghe những điều thật lòng 
Nhâm nhi một ly đen đá, chẳng ngủ được phải nhớ đến em 
Yêu em thì anh sẽ cưới, đó là điều anh hứa với em 
Ánh mắt ấy đã khiến em yêu anh (đã khiến em yêu anh) 
Tại sao anh luôn đi loanh quanh vào mắt em? 
Anh vẫn cứ như thế, em rối bời (đã khiến em rối bời) 
Vậy thì ta yêu nhau một lần rồi cưới luôn nha, ta-di-da