Anh ở vùng quê khu nghèo khó
Đó có trăm điều khó
Muốn lên thành phố nên phải cố
Sao cho bụng anh luôn no
Thế rồi gặp em những vụn vỡ đã
Lỡ đêm lại nhớ
Nằm mơ gọi tên em thiên lý ơi
Em có thể ở lại đây không
Biết chăng ngoài trời mưa giông
Nhiều cô đơn lắm em thiên lý ơi
Anh chỉ mong người bình yên thôi
Nắm tay ghì chặt đôi môi
Rồi ngồi giữa lưng đồi