Là người ơi
Núi hồng núi quyết sông lam
Ơi thân thương câu hò xứ nghệ
Dù di xa chân trời góc bể
Vẫn nhớ về xứ nghệ quê mình
Đây sông lam vẫn chảy
Dòng trong dục ngàn dời
Đây gió lào nắng cháy
Vẫn thổi mãi không thôi
Ai di xa vạn dặm
Ai thương nhớ dầy vơi
Vẫn nhớ câu ví dặm
Vẫn thương vầng trăng trôi
Xứ nghệ ơi mênh mang câu ví xuôi dòng
Sông lam xanh màu nước biếc
Áo tơi cha mặc che mưa
Nón mê cõng nắng mẹ tôi
Xứ nghệ ơi muôn phương vẫn nhớ câu kiều
Nhớ về chi mô răng rứa
Ai di xa cũng nhớ
Một miền quê nặng nghĩa ân tình
Đây sông lam vẫn chảy
Dòng trong dục ngàn dời
Đây gió lào nắng cháy
Vẫn thổi mãi không thôi
Ai di xa vạn dặm
Ai thương nhớ dầy vơi
Vẫn nhớ câu ví dặm
Vẫn thương vầng trăng trôi
Xứ nghệ ơi mênh mang câu ví xuôi dòng
Sông lam xanh màu nước biếc
Áo tơi cha mặc che mưa
Nón mê cõng nắng mẹ tôi
Xứ nghệ ơi muôn phương vẫn nhớ câu kiều
Nhớ về chi mô răng rứa
Ai di xa cũng nhớ
Một miền quê nặng nghĩa ân tình
Xứ nghệ ơi mênh mang câu ví xuôi dòng
Sông lam xanh màu nước biếc
Áo tơi cha mặc che mưa
Nón mê cõng nắng mẹ tôi
Xứ nghệ ơi muôn phương vẫn nhớ câu kiều
Nhớ về chi mô răng rứa
Ai di xa cũng nhớ
Một miền quê nặng nghĩa ân tình
Ai di xa cũng nhớ
Một miền quê nặng nghĩa ân tình