Chiếc lá cuối cùng nhẹ rơi nơi con sinh ra con về 
Nơi có nắng mưa bụi và gió nơi mà còn bao nhiêu câu hẹn lời thề 
Đôi chân trần từ nhỏ *** với đường đê 
Nơi sài gòn nắng cháy làm sao đôi chân con bước nơi đường nhựa 
Ước như ngày xưa,cởi truồng tắm mưa 
cơm ngày 3 bữa đủ no đủ ấm ko dư thừa 
Gạt đi tất cả bước sang 1 trang mới 
Con người bây giờ là phải thay đổi 
Nhưng đâu đó thằng tôi trỗi dậy khiến con đau lòng 
Khóc.. 
Mọi chuyện ko đơn giản chỉ là 1-1= 0 
Quay về thực tại nơi con tim còn nhiều chỗ trống 
Cần rất cần nhiều 1 hơi ấm 
Sưởi ta trong những ngày lập đông 
Cần rất cần đôi bàn tay chăm sóc khi con đang bị nhốt ở trong lồng 
Ai về làng nơi phương xa đó có còn nhớ tôi không 
Nơi lũ trẽ trâu còn ra đồng 
Nơi bàn tay ai còn gieo mầm 
Nơi đó bà tôi còn chít khăn thâm 
Hay chỉ là kí ức thấm đẫm khi con đang trả giá cho lỗi lầm 
Con ko phải là sắt đá nên nước mắt đang chảy 
Con đang khóc như là thằng đàn ông khóc 
Trong mọi khía cạnh thì con vẫn là thằng nhóc 
Nên con cần khóc như là chưa bao giờ được khóc.. 
Mẹ ơi... 
ver 2. 
Mẹ muốn con là công an nhưng con là tên tội phạm 
Mẹ đặt tên con là Giang 
Không phải là kẽ gian ăn cắp vặt cũng không phải tên lừa lọc 
Mẹ muốn con được đến trường học.được nói,được vui. được cười 
Nhưng con lại tự nhốt mình sau khung cửi 
Héo mòn thân xác đã bao lần mẹ khóc vì con 
Người ta nói con của mẹ là thằng tù 
Đừng khóc mẹ ơi,đừng khóc mẹ ơi.. 
Vì con là đứa con mẹ yêu thương nhất trên đời 
Chỉ có một mạch máu trong người 
Thời gian ghé qua điểm lên vết nhăn trên trán hằn lên dáng mẹ 
Là gánh khoai lang.. Mẹ giang tay ngang ôm con vào trong giấc nồng 
Giật mình tĩnh dậy làm sao được 
Khi đôi tay con còn trong còng 
Đầu óc quay mòng mòng kí ức vỡ tan thành bong bóng 
Trỡ về cát bụi ko đơn giản là xong 
Con phải sống.. con phải sống.. 
LING 
Lại một lần nữa mày thất bại giữa cuộc đời 
Ngửa mặt lên trời hỏi rằng tại sao 
Khi mà những cố gắng không được đền đáp lại 
Liệu ông trời có nghe được 
Lời nguyện cầu vụt qua thắp lại niềm tin không 
Đôi bàn tay chắp lại,biết bao lần,đã cầu xin ông 
Nhưng phải chăng tất cả chỉ là 
Một sự ngụy biện cho niềm tin nơi mày không đủ 
Đêm không ngủ ngồi xếp ngày xưa 
Xếp từng vần xếp chữ , xếp từng mảnh nhạc này thành hinh 
Mày vẫn không thể cười nó 
Là một sự đánh đổi 
Vì,khi mày tìm thấy mày,phía bên kia nụ cười 
Nơi mày thuộc về 
Cũng là khi những người thân bên mày, 
Không còn tìm thấy mày,đối với họ mày không trở về 
Có khi nào 1 ngày gió lạnh bên hiên 
"Con ơi cửa nhà vẫn mở chốt chẳng cài then" 
Mày đi đâu mày lại muốn đi đâu ? 
Những con đường mày chọn,chẳng có mẹ,đi trước để mày lại theo sau 
Mày ước mình nhỏ lại,để mẹ,lại thấy mày,nhíu mắt chăm chăm 
Mày ước mẹ đừng nhìn bằng đôi mắt ngấn lệ đau đớn trăm năm 
Những đêm buồn cô quạnh đôi khi mày khóc rơi hàng lệ này 
Vì con đg mày chọn chẳng thể nào đổi được nụ cười mẹ mày