Tròn một đời bôn ba.
Bao khó khăn,nhọc nhằn bao tháng năm.
Mẹ nay,tóc sương phai màu.
Đôi mắt mờ,tay gầy,chân yếu.
Đời nọc nhằn gian truân,
ôi biết bao nỗi niềm đã mang.
Tấm thân hao gầy,chở che ấp yêu đàn con.
Mong con nên người,
chắt chiu biết bao tình thương.
Cuộc đời nhiều phong ba,
sương gió thấm đôi vai
thương lắm tấm thân gầy.
Mẹ hiền yêu ơi!Con mãi khắc nghi
nguyện với lòng con:
"Như biển trời là ơn sinh thành,
câu hiếu Đạo là câu ghi lòng".
in nhớ ai ơi,cuộc đời này
nhờ ai sanh dưỡng thân
ta nên người khôn lớn?
Hãy luôn nghi lòng phụng thờ Mẹ,Cha.
Hiếu ân vẹn tròn
không làm lệ rơi trên mắt ai.
Hỡi...hỡi ai đang còn
đang còn Mẹ,Cha.
Hãy nên vui mừng ta còn hạnh phúc.
Lỡ mai sau này không còn ai
sớm chiều ngóng trông.
Khi đời ta chở thành đơn côi.
Cầu Phật trời muôn phương
con kín mong nhỏ lòng ót thương.
Cầu cho gió mưa yên lành
cho Mẹ già thọ trường hạnh phúc.
Nguyện trọn lòng tri ân
ơn dưỡng sinh muôn đời không quên.
Kính dâng lên người
ngàn muôn đóa hoa hồng tươi.
Kính mong mẹ hiền
thân tâm mãi luôn bình an.
Lời nguyện cầu đêm đêm
con khắc trong tim ghi nhớ trong lòng.
Lòng mẹ bao la,như Thái Bình Dương.
Người hỡi...người Ơi!
in nhớ rằng tình kia cao dày.
Sông biển rộng làm sao đong đây?
in nhớ ai ơi cuộc đời này.
Nhờ ai sanh dưỡng thân ta
nên người khôn lớn?
Hãy luôn nghi lòng phụng thờ Mẹ,Cha.
Hiếu ân vẹn tròn
không làm lệ rơi trên mắt ai.
Hỡi...hỡi ai đang còn
đang còn Mẹ,Cha.
Hãy nên vui mừng ta còn hạnh phúc.
Lỡ mai sau này không còn ai
sớm chiều ngóng trông.
Khi đời ta chở thành đơn côi.
in đừng quên
nghĩa sinh thành như Thái Sơn.